Bỏ mặc vợ bị ung thư và con gái, chồng được đối tác mời đi khách sạn với gái trinh 16 tuổi thì chết điếng khi cô gái xuất hiện trước mặt mình chính là…
“Hôm nay tôi kiếm được 1 em gái trinh mới 16 thôi, chắc chắn ông sẽ thích mê cho mà xem”. Câu nói của đối tác khiến cho ông chồn g tỏ ý vui ra mặt. Nhưng khi gặp cô gái thì…
Lúc 2 người cưới nhau bố mẹ chị cũng không ưng anh đâu vì anh con nhà nghèo, quê xa lắc xa lơ lấy về con gái ông bà sẽ khổ. Nhưng chị – đứa con gái duy nhất lại quyết định sẽ chỉ lấy anh làm chồng nên cuối cùng bố mẹ đành phải ưng thuận.
Không muốn con gái về quê chồng vất vả nên bố chị một tay đứng ra lo liệu hết đám cưới của con gái từ A-Z. Rồi chính ông xin việc cho anh vào cơ quan nhà nước, cho đất để 2 vợ chồng chị xây nhà. Đứa con gái đầu lòng sinh ra trong tình thương yêu vô bờ bến của ông bà ngoại. Chị dự định chưa sinh ngay mà cứ để con lớn đã rồi sau mới tính chuyện đẻ thêm đứa nữa.
Làm nhà nước được 3 năm anh thấy chán vì không có điều kiện phát triển. Sẵn có mối quan hệ của bố vợ, anh quyết định ra ngoài làm tự do và nhờ bố vợ giúp đỡ. Thấy con rể có chí làm giàu nên ông cũng nhiệt tình giúp đỡ. Chỉ 3 năm sau anh đã có 1 cơ sở sản xuất nhỏ hoạt động khá ổn định.
Chồng đang làm ăn thuận lợi thì không ngờ 1 năm sau đó bố chị phát hiện bị bệnh ung thư rồi qua đời. Chị đau đớn vô hạn trước sự ra đi đột ngột của bố. Mẹ chị vì quá thương nhớ chồng đã dọn vào chùa ở chứ không ở nhà nữa. Chồng chị lúc này làm ăn ngày càng thuận lợi, từ cơ sở sản xuất nhỏ anh đã mở rộng thành công ty, hoạt động có quy mô.
Anh cũng bận bịu hơn lên và tình cảm vợ chồng theo chiều hướng đi xuống vì thời gian anh ở nhà rất ít. Đứa con gái lúc đó đã 8 tuổi, chị có ý định sinh thêm đứa nữa nên quyết định thả. Chồng ít về nhà nhưng vợ chồng vẫn sinh hoạt, tuy nhiên 2 năm thả mà chị vẫn chưa thể nào mang thai được. Chị đi khám mới vỡ lẽ một sự thật đau đớn, bác sĩ bảo rất có thể chị đã bị vô sinh thứ phát.
Cũng từ thời điểm đó chị phát hiện chồng mình bồ bịch bên ngoài. Lúc đầu chị có hỏi anh chối nhưng sau thì anh nói thẳng:
– Cơ ngơi của tôi thế này thì tôi cũng phải kiếm lấy đứa con trai để sau này cho nó thừa hưởng chứ.
– Nhưng anh có biết anh có được như ngày hôm nay là nhờ ai không mà sao anh lại khốn nạn thế.
– Thôi cô đừng có kể công bố cô nữa, ngày đó ông cũng chỉ giúp tôi lấy mối quan hệ thôi. Tôi mà không nhanh nhạy thức thời thì lấy đâu ra vị thế hiện tại.
Mỗi lần vợ chồng giáp mặt nhau là thế nào cũng xảy ra chuyện cãi vã. Anh đã ít về nay còn ít về hơn. Nhưng số anh hình như không thể có con trai. Đã 2 người sinh con cho anh nhưng lại toàn là con gái. Anh cứ lăng nhăng bồ bịch bên ngoài bỏ mặc mình vợ chăm đứa con gái.
Để rồi năm con 15 tuổi rưỡi, 1 đêm chị đau bụng quằn quại đứa con gọi cho bố cả chục cuộc anh không bắt máy nó phải gọi taxi đưa mẹ vào viện. Chị được bác sĩ kết luận mình bị ung thư, đau đớn tột cùng. Nhìn đứa con gái mà chị chỉ biết ứa nước mắt. Bố nó như thế, chị mà mất không biết rồi sau con sẽ ra sao.
Chị cầu xin anh quan tâm tới con cho con đỡ khổ nhưng anh vẫn chẳng thèm đoái hoài. Chị ốm đau bệnh tật cũng chỉ có đứa con và mẹ chị chăm sóc. Anh ngày càng kiếm ra tiền nhưng vợ con thì bỏ mặc.
Cho tới 1 hôm, đối tác làm ăn mà anh kết hợp mới thành công trong 1 vụ thầu lớn mời anh ra khách sạn. “Hôm nay tôi kiếm được 1 em gái trinh mới 16 thôi, chắc chắn ông sẽ thích mê cho mà xem”.
Anh cười đắc ý vừa ngồi ăn uống vừa chờ đợi đối tác đưa em gái trinh ra phục vụ mình. Để rồi khi cô ta vừa xuất hiện thì bát đũa trên bàn ăn của anh đã rơi vỡ loảng xoảng:
– My, tại sao con lại ở đây hả. Ai cho phép con??
– Con tự cho phép con, con cần tiền để chữa bệnh cho mẹ. Ai thuê gì con cũng làm.
– Bố cấm …
– Bố đâu có quyền cấm đoán gì con vì từ lâu rồi bố có quan tâm gì tới con đâu. Thậm chí bố giàu có như thế nhưng mẹ ốm đau bố có lo cho mẹ 1 viên thuốc nào không?? Bố có được hôm nay là nhờ ai, bố nên nhớ trước khi lấy mẹ bố chỉ có 2 bàn tay trắng. Nếu hôm nay không phải là con mà là một cô gái 16 tuổi khác thì bố đã lao vào cô ta ngay rồi đúng không??
– Con…
– Bố cứ tự nhiên dùng bữa, con đi chỗ khác kiếm tiền vì ở chỗ này chắc chắn không ai cần con nữa.
– Con… bố xin con. Bố sẽ đưa con về, bố sẽ đưa mẹ vào viện. Bố xin lỗi, bố sai rồi…