Nghịch tử khó dung tha, nghe lời vợ xúi, cầm búa đập 11 nhát vào đầu mẹ đẻ
Với 11 nhát búa giáng thẳng vào đầu người mẹ già yếu trong khi bà bị vấp ngã, Chỉnh đã tước đoạt sinh mạng của chính người mẹ nuôi dưỡng anh ta thành người.
Nhìn Chỉnh gầy nhẳng, ốm yếu, nét mặt hiền lành, không ai nghĩ anh ta có thể phạm một tội ác tày trời như vậy. Ngay từ khi được lực lượng công an dẫn giải vào phòng xử án, HĐXX chưa bắt đầu phiên toà, Chỉnh đã không ngớt lảm nhảm thanh minh về những gì gây ra cho mẹ mình. Lúc thất thần, khi hoảng hốt, Chỉnh lặp đi lặp lại những lời nói như được hắn cố gắng thuộc lòng để trình bầy trước vành móng ngựa. Đó là những lời chối tội, những mong có thể vứt bỏ nốt sự ràng buộc cuối cùng của lương tâm.
Hắn lải nhải rằng mình chỉ đánh chứ không có ý định giết mẹ… Nhưng dù Chỉnh nói nhiều bao nhiêu chăng nữa, cũng không thể thay đổi được sự thật trần trụi và đau lòng, anh ta là một kẻ sát nhân. Mà có lẽ hai chữ “sát nhân” cũng chưa thoả đáng với hành vi của Chỉnh, bởi người mà anh ta giết hại không phải ai khác lại chính là người đã có công sinh thành ra Chỉnh. Tội ác vì thế đáng bị lên án gấp trăm ngàn lần.
Trong buổi chiều diễn ra phiên toà xét xử bị cáo Nguyễn Bá Chỉnh, những người đến tham dự phần đông là anh, chị, em ruột của bị cáo và cũng là người bị hại. Trên gương mặt họ còn nguyên vẹn nỗi đau, sự phẫn uất. Khi vị đại diện Viện kiểm sát đọc bản cáo trạng mô tả lại từng chuỗi hành vi ghê rợn của Chỉnh, căn phòng xử án vang lên những tiếng thở dài ai oán. Với 11 nhát búa giáng thẳng vào đầu người mẹ già yếu trong khi bà bị vấp ngã, Chỉnh đã tước đoạt sinh mạng của chính người mẹ nuôi dưỡng anh ta thành người.
Cái ngày oan nghiệt đó là ngày 21/12, vào khoảng 10 giờ sáng, do thiếu tiền uống rượu, Chỉnh lấy chiếc quạt điện của gia đình đi bán được 40 nghìn đồng. Khoảng 13h cùng ngày, Chỉnh ngất ngưởng về nhà sau khi đã có chút hơi men. Bị mẹ đẻ là bà Vương Thị Thu (sinh năm 1932) chửi mắng, đe nẹt nếu Chỉnh không thay tính đổi nết sẽ cắt bớt phần đất của gia đình Chỉnh đang ở để chia cho những anh em khác trong nhà, Chỉnh tỏ thái độ bực tức, giận dữ ra mặt. Anh ta không nói lời nào, bỏ vào nhà ăn cơm cùng vợ.
Đến khoảng 16h, Chỉnh đang dọn bể nước trước sân nhà thì nghe tiếng mẹ anh ta kêu thảng thốt vì bị vấp ngã dưới hè. Thay vì chạy lại đỡ mẹ dậy, Chỉnh lập tức đi vào nhà tìm chiếc búa đinh. Anh ta đến bên người mẹ già đang ngã quỵ dưới sân nhà, dùng búa đánh thẳng tay 11 nhát liên tiếp vào vùng đầu của bà Thu, khiến người mẹ già gục xuống bên vũng máu. Lúc này, Chỉnh vẫn không mảy may thức tỉnh lương tâm mà tiếp tục tìm cách xoá bỏ dấu vết.
Sau khi vác người mẹ đã bất tỉnh, thân mình đẫm máu sang khu vực bếp nhà anh trai là Nguyễn Bá Chính ở gần đó, Chỉnh quay về lấy nước, chổi, cọ rửa, lau chùi sạch sẽ mọi dấu vết máu ở khu vực gây án rồi vứt chiếc búa ra sau vườn. Kết quả khám nghiệm pháp y cho thấy, nguyên nhân tử vong của bà Thu là do đa chấn thương phần đầu làm vỡ lún xương hộp sọ, dập não. Các tổn thương vùng chẩm phải, thái dương phải, đuôi mắt phải do vật tày có cạnh tác động gây nên.
Phải chăng sát nhân giết mẹ vì nghe vợ?
Sau khi gây ra tội lỗi tày đình, Chỉnh bị đưa ra xét xử, bước vào phòng xử án, khi HĐXX còn chưa vào, hắn bắt đầu lẩm nhẩm những lời chối tội. Tại phiên toà, những lời khai của Chỉnh líu ríu vào nhau, không đầu không cuối khiến HĐXX phải nhiều lần nhắc nhở anh ta tập trung trả lời vào các câu hỏi. Chỉnh khai hắn từng lấy vợ, có hai con nhưng đã ly hôn. Lý do khiến cuộc hôn nhân đầu tiên của anh ta đổ vỡ được giải thích là vì “cao số”, không hợp nhau. Đến năm Chỉnh lấy vợ mới. Vợ chồng Chỉnh sống được với nhau tròn hai tháng thì xảy ra vụ án đau lòng trên.
Trước đó, bà Vương Thị Thu – mẹ Chỉnh, thường bày tỏ tình cảm xót thương cô con dâu cũ và hai đứa cháu nội tội nghiệp. Chỉnh khai rằng, vì bà Thu lúc nào cũng nhắc đến vợ cũ của Chỉnh với tình cảm đặc biệt nên vợ mới của anh ta chạnh lòng, tỏ ra khó chịu, ghen tức, ngày đêm dày vò Chỉnh. Không biết lựa lời phân tích, động viên cô vợ mới, mà ngược lại, khi bị vợ mới đay nghiến, chì chiết, anh ta cũng sinh lòng thù ghét mẹ đẻ của mình.
Là con út trong gia đình đông anh chị em, nhưng Chỉnh được mẹ chăm chút, bao bọc, cưu mang nhiều hơn cả. Hắn bị bệnh gan, người mẹ không cho đi làm mà bắt ở nhà dưỡng bệnh dù điều kiện kinh tế của nhà Chỉnh chẳng khá giả gì. Chính vì vậy mẹ già vẫn phải thường xuyên chu cấp cho vợ chồng Chỉnh thì mới đủ ăn.
Cô vợ mới của Chỉnh thì một mực bắt chồng đi làm để kiếm thêm tiền khiến Chỉnh mắc kẹt giữa hai bên không biết phải giải quyết như thế nào. Mỗi lần trông thấy mặt Chỉnh, chị vợ lại nổi đoá và sau đó xúi bẩy: “Anh đập chết mẹ đi, không phải nghe lời mẹ nữa”. Những lúc như vậy, Chỉnh chỉ gật gù cho qua chuyện. Nhưng rồi “mưa dầm thấm lâu”, trước ngày xảy ra việc Chỉnh tước đoạt mạng sống của mẹ mình, anh ta lại bị vợ thúc giục, kích động: “Gần Tết rồi, anh đập chết mẹ đi, rồi mà đi làm, còn lấy tiền tiêu Tết”.
Lời khai bị vợ xúi giết mẹ của Chỉnh khiến tất cả những người có mặt trong phòng xét xử đều đổ dồn mắt về phía cô vợ Chỉnh. Đâu đó trong phòng xét xử rít lên tiếng chửi thề, tiếng thút thít khóc than… Còn cô vợ Chỉnh thì vẫn bình chân như vại.
Tại cơ quan điều tra, Chỉnh chỉ khai nhận mình dùng búa đập chết mẹ già chứ không khai rõ nguyên nhân bị vợ thúc giục, xúi bẩy khiến tất cả những ai có mặt tại phiên toà đều bất ngờ. Anh ta cho rằng tại cơ quan điều tra do quá căng thẳng nên không nhớ ra chuyện này. Những lời khai của Chỉnh đã khiến anh, chị, em của Chỉnh có mặt tại phiên toà bức xúc vung tay chỉ mặt cô em dâu chì chiết, đe doạ.
Chỉ đến lúc này vợ Chỉnh mới đứng bật dậy lắp bắp: “Thưa quý toà… cháu, không phải cháu… cháu không xui anh Chỉnh giết mẹ. Cháu không biết vì sao anh Chỉnh lại khai như vậy nhưng cháu không xui anh ấy giết mẹ. Mọi việc là tự anh ấy làm chứ cháu không xui… ”
Qua hai hàng nước mắt, Chỉnh tiếp tục khai đã dùng búa đánh hai nhát vào đầu người mẹ chứ không phải đánh 11 nhát như bản cáo trạng nêu. Khi thấy máu chảy đầm đìa, tuôn trào từ vết thương trên đầu người mẹ, hắn đã bế bà Thu sang nhà người anh trai rồi quay lại lau dọn dấu vết máu. Lý do Chỉnh vác người mẹ đã bị đánh chết sang bếp nhà anh trai là để “phủi tay”, che đậy hành vi tội lỗi vì sợ các anh em phát hiện sự việc sẽ đánh chửi.
Nghe Chỉnh khai tội, vị chủ tọa phiên tòa cố xoáy sâu vào những câu hỏi về tình cảm giữa hai mẹ con Chỉnh. Và chính hắn đã phải thừa nhận người mẹ xấu số đã đối xử với hắn bằng lòng thương yêu, cưu mang, giúp đỡ trong mọi hoàn cảnh. Chỉnh hơn 40 tuổi nhưng với mẹ anh ta thì Chỉnh vẫn mãi mãi là một đứa con cần sự thương yêu, che chở, bao bọc.
Bà thường khuyên bảo Chỉnh có bệnh gan, phải cai rượu, nghỉ ở nhà để dưỡng bệnh, lúc nào khoẻ mới nên đi làm. Trước lời khuyên thấu tình của mẹ, Chỉnh chẳng để vào tai mà vẫn vụng trộm lấy đồ đạc trong nhà mang đi bán để có tiền uống rượu. Cả nhà chỉ còn chiếc quạt điện là có giá trị, Chỉnh không ngần ngại đem bán được 40 ngàn đồng mua rượu uống.
Trước khi hắn xuống tay sát hại mẹ mình, Chỉnh đã uống gần một lít rượu nên đầu óc “mây mây” không biết mình đang làm gì. Khai đến đây, Chỉnh đưa tay áo quệt nước mắt: “Bị cáo say rượu không tỉnh táo, xin HĐXX tha tội cho bị cáo về nhà còn thờ cúng cha mẹ và nuôi hai con nhỏ”, lời của Chỉnh.
HĐXX không nén nổi bức xúc: “Lúc cha mẹ còn sống, rất cần sự gần gũi, chăm sóc của con cái thì anh bỏ mặc, không phụng dưỡng thậm chí còn nhẫn tâm cướp đi sinh mạng của người đã sinh thành ra mình. Nay họ thác về nơi chín suối, anh lại đòi được pháp luật tha tội để về nhà thờ cúng cha mẹ. Điều này có hợp tình hợp lý không?”. Chỉnh cúi gằm mặt xuống đất không thể trả lời được câu hỏi của HĐXX.
Con trưởng của bị hại và cũng là anh trai của bị cáo – ông Nguyễn Bá Thành thay mặt các anh, chị, em khác trong gia đình trình bày trước toà cho rằng: Chỉnh đã có âm mưu giết mẹ từ trước vì ngay sau khi xảy ra sự việc, gặp anh, Chỉnh vẫn tỉnh bơ chào hỏi như không có chuyện gì. Cũng theo lời anh Thành, vì Chỉnh bị bệnh gan, yếu đuối nên trong số các anh em, Chỉnh được mẹ thương yêu, giúp đỡ nhiều nhất.
Chỉnh lấy vợ lớn, sinh con, rồi lấy vợ bé, vẫn được bà Thu cưu mang cấp cho gạo ăn hàng tháng, đi chợ mua cho thức ăn hàng ngày. Các anh, chị đi làm vất vả kiếm sống, riêng Chỉnh vẫn ở nhà ăn chơi, công việc lớn, bé không bao giờ đến tay. Nhiều lần các con muốn đón bà Thu về ở cùng để tiện bề phụng dưỡng, chăm sóc, nhưng bà lại chỉ muốn ở gần Chỉnh để bảo ban, làm chỗ dựa cho Chỉnh. Bà cũng thường khuyên nhủ các anh em khác trong gia đình tạo điều kiện giúp đỡ Chỉnh.
Người anh đau khổ nói: “Vì đã mất mẹ, nên tôi cũng như các anh em khác trong gia đình không muốn có thêm một cái án tử nữa. Chỉ xin HĐXX xử phạt Chỉnh mức án tù chung thân”. Người anh mong muốn, với những ngày tháng còn lại trong tù, Chỉnh sẽ phải suy nghĩ, trả lời trước lương tâm của anh ta về hành vi tàn ác đã gây ra đối với mẹ đẻ…
Được nói lời cuối cùng trước khi HĐXX vào nghị án, Chỉnh khóc lóc rằng mình ân hận suốt đời khiến vị thẩm phán chủ toạ phiên toà không thể dằn lòng: “Búa dùng để đóng đinh, đập gạch chứ không ai dùng để đập người, hơn nữa lại còn là mẹ mình, không phải 1 mà tới 11 nhát, bị cáo không còn tính người nữa. Ân hận không thôi thì chưa đủ”. Đứa con tội lỗi ngưng bặt không dám nói thêm một lời nào để mong nhận được hình phạt giảm nhẹ.
Tuy nhiên, sau khi xem xét, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt Chỉnh án tử hình về tội giết người.