Nghẹn ngào cuộc sống thiếu hơi mẹ của thai nhi văng ra khỏi bụng mẹ 7m ở An Giang 3 năm về trước
Các mẹ còn nhớ cháu Gia Huy, “thai nhi kỳ diệu” ở An Giang hơn 3 năm về trước không? Số phận nghiệt ngã khi ngày cháu chào đời cũng là ngày mẹ mất. Cháu bé sinh ra trong hoàn cảnh khó có thể tưởng tượng trên đời, khi áp lực cú tai nạn khiến cháu bắn ra từ bụng mẹ và mất đi một phần thân thể.
Sinh linh bé bỏng ngay lúc ra đời phải vật lộn với thần chết, với thuốc tê, thuốc an thần, máy hô hấp, máy trợ tim…, có những lúc tưởng chừng như đã không thể qua khỏi. Vậy nhưng bây giờ, cháu đã có thể chạy nhảy trên đôi chân không lành lặn của mình. Nhìn thấy nụ cười của cháu những người lòng dạ cứng rắn nhất cũng phải cảm động.
Em đã từng theo dõi không sót bài báo về vụ này và từng rớt nước mắt không biết bao nhiêu lần. Giờ nhìn thấy cả cháu và cha đều khỏe mạnh, đã quen với chiếc chân giả, cả nhà hạnh phúc, rộn ràng tiếng cười mà em cũng vui lây.
Nhớ lại vụ tai nạn giao thông thương tâm xảy ra khoảng 10 giờ sáng 25-10 trên QL91, TP. Long Xuyên (An Giang), chiếc xe trộn bê tông đã cán ngang qua người hai vợ chồng sản phụ đang đường đến bệnh viện sinh con.
Vụ tai nạn khiến chị Nguyễn Thị Kim Ngọc (27 tuổi) tử vong tại chỗ, anh Nguyễn Văn Nam (chồng chị Ngọc) bị thương nặng với 1/3 cẳng chân phải giập nát. Bé sơ sinh trong bụng chị Ngọc bị áp lực của vụ tai nạn khiến bắn vọt ra ngoài, một bên chân cháu cũng bị chiếc xe cán qua.
Anh Nam bị xe đè lên người, đứa con đỏ hỏn văng cách xa bụng mẹ cả 6 – 7 mét. Chị Ngọc nhúc nhích được hai cái, mắt nhìn về phía con rồi trút hơi thở cuối cùng.
Sau khi đưa vào cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa trung tâm An Giang, anh Nam bị cắt bỏ 1/3 cẳng chân phải. Cháu Huy được chuyển lên Bệnh viện Nhi Đồng 1 (TP.HCM) trong tình trạng hôn mê sâu, người tái xanh, một chân bị mất.
Tưởng chừng cháu đã không qua khỏi, nhưng phép màu đã xảy ra. Nhờ sự tậm tâm của các bác sỹ cùng sức chiến đấu dũng cảm của cháu, ngày 18-11, sau gần một tháng điều trị, cháu được bác sĩ cho về nhà.
Nhờ sự tậm tâm của các bác sỹ cùng sức chiến đấu dũng cảm của cháu, ngày 18-11, sau gần một tháng điều trị, cháu được bác sĩ cho về nhà.
Sau vụ tai nạn, từ nguồn tiền của nhiều nhà hảo tâm, cha con anh Nam đã có được một ngôi nhà khang trang. Khi xuất viện, cháu Huy cũng được lắp chân giả để tiện việc đi lại. Cũng nhờ anh Nam siêng năng tập cho con, đến nay cháu Huy đã đi lại thoải mái trên đôi chân của mình.
Với 1 chân còn lại sau vụ tai nạn, anh Nam vừa làm cha, vừa làm mẹ nuôi 2 con nhỏ. Hàng xóm kể hằng ngày anh Nam thức dậy sớm nấu nướng, cho hai con ăn uống xong thì đưa con gái đầu 6 tuổi đến trường rồi về nhà săn sóc, tập đi cho con trai, trưa lo cơm nước xong lại đi đón con học về, chiều vừa chăm con vừa lo việc nhà…Những hôm trái gió trở trời con đau yếu, anh tự tay chăm chút từng miếng ăn, ly nước, viên thuốc.
“Cảnh gà trống nuôi con vất vả, đã vậy lại tật nguyền. Thấy vậy bà nội thường qua lại giúp đỡ hai cháu, nhưng có lẽ vì thương hai con sớm mất mẹ nên nó thường chịu khó tự tay mình chăm sóc con, như thể muốn bù đắp tình thương cho con” – một người hàng xóm nói.
Những đêm khuya vắng nhìn hai con an giấc, anh Nam lại nhớ về người vợ chịu thương chịu khó với bao kỷ niệm buồn vui thuở nghèo khổ khiến nước mắt lăn dài thâu đêm quạnh quẽ. Hồi chị mang thai, vợ chồng ở trong căn chòi giữa chốn đồng sâu, những hôm mưa bão dầm dề chị Ngọc vẫn đòi theo chồng ra ruộng làm lụng, làm mướn.
Tranh thủ lúc rảnh chị chằm nón lá đem rảo bán dạo, anh Nam cũng đi bán tiếp vợ dành tiền cho kỳ vượt cạn. Siêu âm biết con trai họ mừng vui lắm, trông mong từng ngày. Nào ngờ ngày sinh nở lại là ngày tang thương, ly biệt…
Mong rằng anh Nam sẽ cố gắng nén đau thương để chăm lo cho các con. Cháu Huy luôn khỏe mạnh, ngoan ngoãn và sau này lớn lên trở thành 1 người tốt để an ủi phần nào vong linh của người mẹ xấu số cũng như những nhà hảo tâm đã tận tình giúp đỡ cha con bé trong thời gian qua.
Theo WTT