Ly kỳ chuyện “oan hồn” báo oán ở Quảng Nam: Giết người đền mạng, “oan có đầu nợ có chủ”

Vụ án giết người cướp của kinh hoàng tôi sắp kể ra đây xảy ra cách nay đã hơn 5 năm nhưng mãi đến tận bây giờ, người dân xã Bình Định Bắc, huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam vẫn chưa hết bàn tán xôn xao về nó. Bởi nhiều thông tin đồn thổi về câu chuyện ly kỳ: Nạn nhân sau khi bị sát hại đã hiện oan hồn, tìm đến nhà một phụ nữ là chủ quán nước để báo án.

Oan hồn tự tìm người báo oán

Sáng ngày 14/7/2012, tuyến Quốc lộ 14E đi qua địa phận xã Bình Định thuộc huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam trở nên náo loạn bởi sự xuất hiện của hàng vài chục người thuộc gia đình ông Huỳnh Đình Phùng, sinh năm 1944, trú tại xã Điện Nam, huyện Điện Bàn, Quảng Nam.

Họ từ huyện Điện Bàn kéo đến đây để tìm kiếm cậu con trai là Huỳnh Đình Khôi (còn gọi là Út, sinh năm 1992) mất tích.

Sau nhiều ngày dò la tìm kiếm khắp nơi không thấy, họ bắt đầu nghĩ đến chuyện Khôi bị sát hại. Ngày 16/7/2012, ông Phùng đã làm đơn trình báo cơ quan chức năng về việc mất tích của con trai mình.

Theo trình báo của ông Phùng, Khôi là con út trong gia đình, hiện theo học nghề làm bảng hiệu, khá ngoan ngoãn và chưa đi đâu qua đêm bao giờ.

Sáng ngày 13/7, Khôi mang theo xe máy hiệu Yamaha Exciter, biển số 92S2-9628 và nói với người thân là đi đào cây cảnh cùng một người bạn tên Lê Bảo Trung, quê Bình Trị, huyện Thăng Bình, từng là sinh viên trường Cao đẳng Việt- Hàn.

Trung trọ học gần nhà Khôi nên cả hai thân quen nhau. Đến tối muộn vẫn không thấy con về nhà, gọi điện thoại thì thấy báo ngoài vùng phủ sóng, ông Phùng và gia đình rất lo lắng.

Linh tính mách bảo đã có chuyện chẳng lành, sáng ngày 14 tháng 7, ông Phùng đến nhà hỏi thăm thì được Trung trả lời: “Tôi không biết con ông đi đâu cả. Đừng hỏi nhiều…”.

Nhận thấy Trung có nhiều biểu hiện khả nghi, trả lời không trung thực, thân thể bị trầy xước, ông Phùng nghi Trung có liên quan đến việc mất tích của con trai nên đã báo công an xã Bình Trị.

Song do chưa xác định được có hay không việc Khôi mất tích, Trung có vai trò như thế nào trong nghi án này, hơn nữa, lại được gia đình bảo lãnh nên Trung được về nhà.

Cuộc tìm kiếm Huỳnh Đình Khôi khó khăn như mò kim đáy bể và tưởng chừng lâm vào ngõ cụt thì bất ngờ, ngày 27/7/2012, cơ quan điều tra nhận được tin báo của chị Lê Thị Thanh, sinh năm 1979, chủ một quán nước giải khát tại xã Bình Đình Bắc: Oan hồn của Khôi đã tự tìm đến chị để nhờ báo oán.

Theo lời kể của chị Thanh, vào ngày 26/7/2012, người dân thôn Đồng Dương xôn xao bàn tán chuyện một gia đình ở xã Điện Ngọc, huyện Điện Bàn vào tìm kiếm người con út nghi bị giết hại chôn xác trong rừng.

Hôm đó, chồng chị Thanh, anh Trần Văn Liễu và nhiều người trong thôn cũng đi tìm cùng với gia đình ông Phùng. Suốt cả ngày trời họ quần nát khu vực rừng dưới cầu Ông Triệu, đến giáp giới xã Bình Quý, huyện Thăng Bình, vẫn không phát hiện được gì.

Ảnh minh họa

“Sang tối ngày 27/7, cũng là ngày sinh nhật chồng em. Bữa nớ, em mua mấy lon bia, nướng con cá đuối để ảnh mời anh em thân tình tới nhậu.

Đến 23 giờ đêm, mọi người về hết, chỉ còn vợ chồng em và bác Bùi Tấn Cúc làm bảo vệ Trường Mầm non xã Bình Định Bắc ngồi lai rai, tán chuyện.

Không hiểu sao lúc đó em lại nhìn sang phía cổng trường tiểu học Trần Cao Vân, đối diện với quán nhà em. Bất chợt em nhìn thấy bóng một thanh niên lảng vảng trước cổng trường.

Em giơ tay dụi mắt nhìn cho rõ. Lần thứ nhất. Lần thứ hai. Bóng chiếc áo đen hiện ra rõ mồn một. Sau đó, bóng người đi vào sân trường rồi mất hút.

Nghi có kẻ trộm vào trường, em nói chồng em và bác Cúc sang xem thử có phải bọn trộm lẻn vào trường không. Hai người sang bên tìm kiếm hồi lâu mà không thấy chi cả khiến em cứ bán tín, bán nghi.

Đến khuya, cả nhà đi ngủ, nhưng không hiểu sao em cứ thấy trằn trọc. Cứ nhắm mắt vào là hình bóng người thanh niên lại hiện ra. Em tự nhủ, hay là hồi tối bàn chuyện người thanh niên mất tích nhiều nên mình bị ám ảnh.

Em cứ linh cảm thấy bóng người thanh niên này như đang ở bên cạnh, thậm chí còn thấy quen quen nữa.

Chột dạ, em bảo chồng không được tắt điện, rồi bỗng dưng nghe người thanh niên này nhắc đến “cái cuốc”. Từ đó, em sực nhớ lại chi tiết mọi việc về hai người thanh niên đã gặp hơn 10 ngày trước đó”.

Ngừng lời, nhấp một ngụm nước, chị Thanh kể, giọng run run.

“Sáng hôm đó, ngày 13/7, như thường lệ, khoảng 8 giờ, em đẩy xe nước mía ra bán cho các em học sinh vào giờ ra chơi thì có hai thanh niên đi xe máy hiệu Yamaha Exciter, biển số 92S2 – 9628 vào quán uống nước mía.

Ngồi chừng 10 phút, người thanh niên khoác áo da đen, đội mũ lưỡi trai hỏi mua cây bành trước nhà để làm cây cảnh.

Do anh Liễu chồng em đã đi làm nên em trả lời phải chờ anh Liễu về hỏi ý kiến, thì người thanh niên nọ lại nói tiếp là có mua được một cây bành to của người bạn, rồi mượn cây cuốc chim và cái rựa để đi đào.

Nghe cậu thanh niên nói chuyện, lại nhắc đến chi tiết cái cuốc, chị Thanh nhớ ra hết mọi chuyện ngày hôm ấy (ảnh minh họa)

Khi em đưa cái rựa và cây cuốc cho thanh niên đội mũ lưỡi trai đen, thì người thanh niên mặc quần jean xanh đi cùng gửi lại xe máy ở quán.

Cả hai đi vào cổng Trường tiểu học Trần Cao Vân, thẳng ra hướng khu rừng keo lá tràm phía sau trường. Đến 11 giờ, hai thanh niên quay vào sang quán mì Quảng phía phải nhà em ăn trưa.

Ăn xong, họ sang quán em mua nước ngọt. Em khui mấy chai pepsi đổ vào bịch nilon kèm theo một ống hút đưa cho họ và hai thanh niên lại đi vào rừng.

Lần này, thanh niên đội mũ lưỡi trai đen hẹn em lúc quay ra sẽ trả tiền lấy xe luôn thể. Cho tới 17 giờ chiều thì chỉ có người thanh niên đội mũ lưỡi trai quay ra trả cuốc và rựa.

Vì nghĩ rằng, người thanh niên đi cùng đã đưa cây cảnh về nên em không hoài nghi, thắc mắc. Tuy nhiên, thanh niên đội mũ lưỡi trai đen đã có nhiều biểu hiện rất lạ.

Cụ thể, anh ta hỏi trả tiền. Em bảo: “Hết 20.000 đồng” thì anh ta đưa tờ 100.000 đồng và yêu cầu thối lại 50.000 đồng, còn cho em 30.000 đồng.

Hoặc lúc dắt chiếc xe máy Yamaha Exciter ra về, anh ta không biết bóp tay côn mà cứ bấm đề mãi nên xe không nổ, phải nhờ một người khách đang uống nước mía ra nổ máy xe giúp.

Nằm trên giường không ngủ được, em nhớ hết đầu đuôi câu chuyện hai thanh niên đi đào cây cảnh.

Tự dưng, linh tính mách bảo em người thanh niên mặc quần jean là nạn nhân bị giết hại mà gia đình ông Phùng đang đi tìm.

Trong người cứ hồi hộp, lo sợ, em bèn gọi anh Liễu dậy để gọi điện thoại cho cháu của em là Lê Văn Lợi làm Trưởng Công an xã Bình Định Bắc. Chưa đầy 5 phút sau, Lợi cùng hai công an viên nữa tới nhà em. Mọi người thức cùng vợ chồng em đợi sáng ra là đi tìm”.

Sáng hôm sau, vợ chồng chị Thanh cùng lực lượng Công an xã Bình Định Bắc cứ nhắm khu rừng phía sau Trường tiểu học Trần Cao Vân mà đi.

Chẳng bao lâu, chị Thanh phát hiện một khu đất trống sẫm màu bên bờ suối. Chị chợt nhớ lại cây cuốc chim mà thanh niên đội mũ lưỡi trai đen trả lại, lưỡi cuốc cũng dính loại đất sẫm màu như vậy.

Chị liền bảo mọi người cố gắng lục tìm cứ chỗ nào có đất mới đào, hoặc cành cây héo lá, chắc chắn là nạn nhân bị chôn bên dưới.

Quả đúng như phán đoán của chị, sau một hồi tìm kiếm, họ đã thấy một vạt đất mới đào có 2 cành keo lá tràm héo úa phủ bên trên.

Bất ngờ hơn nữa, trong đám cỏ bên vạt đất mới đào có túi nilon mà chị đựng nước ngọt, kèm ống hút, đưa cho hai thanh niên. Nước ngọt bên trong túi đã hết.

“Chắc chắn nạn nhân bị chôn dưới này”. Chị Thanh khẳng định với mọi người đi cùng. Ngay lập tức, các đồng chí Công an xã Bình Định Bắc cùng chồng chị Thanh tìm cuốc bới vạt đất ra.

Và họ đã phát hiện thi thể một nam thanh niên bắt đầu bị phân hủy, bốc mùi hôi thối, nằm co quắp dưới hố. Lúc đó vào khoảng 9 giờ sáng ngày 28/7/2012.

“Nhận được tin báo từ chị Thanh, gia đình tôi tức tốc lên đường. Tới nơi, mọi người như rụng rời chân tay, quỳ gục cả xuống đất vì nhận ra xác chết trước mặt là cậu con trai út của mình.

Đau lòng hơn cả là gia đình tôi đã từng lần đến gần nơi giấu xác con, nhưng lại bỏ qua địa điểm này bởi vì nghĩ án mạng không thể xảy ra ở một nơi quá gần khu dân cư”. Ông Huỳnh Đình Phùng nức nở kể lại.

Gia đình Khôi sau bao ngày chờ mong cuối cùng cũng có thể làm đám tang cho con

Truy tìm hung thủ

Vụ việc nhanh chóng được Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội (PC45), Công an tỉnh Quảng Nam tiếp nhận để điều tra theo thẩm quyền.

Kết quả khai quật và khám nghiệm tử thi cho thấy, nạn nhân bị đâm nhiều nhát trên ngực, cổ, bụng và lưng, tử vong do bị mất máu cấp.

Nơi phát hiện nạn nhân được xác định là khu vực gần trường học, khu dân cư, cách quốc lộ 14E khoảng 800m và cũng là hiện trường chính vụ án.

Thi thể Khôi sau đó được hung thủ đào một hố đất rồi bẻ gập người lại để chôn, phủ lên bên trên một nhành cây keo.

Khôi bị đâm nhiều nhát trên ngực, cổ, bụng và lưng, tử vong do bị mất máu cấp (ảnh minh họa)

Đại tá Nguyễn Thế Nghiệp, Trưởng phòng cảnh sát điều tra tội phạm về trật tự xã hội công an tỉnh Quảng Nam, chỉ đạo các tổ công tác nhanh chóng tỏa xuống địa bàn xác minh.

Lần theo những mối quan hệ của Lê Bảo Trung, các trinh sát bất ngờ được một người dân cung cấp nguồn tin quan trọng:

Có thấy bạn của Trung là Nguyễn Văn Nhật (21 tuổi) chạy chiếc xe máy Yamaha Exciter màu đỏ chở một cô gái từ Hà Lam ra hướng Đà Nẵng vào lúc sẩm tối ngày 13/7.

Nhật hiện trú ở thôn Đồng Dương, xã Bình Định Bắc, Thăng Bình, hiện đang là sinh viên Trường cao đẳng Y tế Quảng Nam

Bằng các biện pháp nghiệp vụ, các trinh sát xác định, chiếc xe mà Nguyễn Văn Nhật đã đi là xe máy của Huỳnh Đình Khôi. Vậy có phải Nhật là đồng bọn với Lê Bảo Trung, sát hại Khôi để cướp xe máy?

Nghi vấn trên nhanh chóng bị loại bỏ, vì tài liệu điều tra cho thấy, Nguyễn Văn Nhật ngoại phạm.

Theo khai nhận của Nhật, chiều ngày 13/7, Nhật đang thực tập tại Trung tâm Y tế huyện Duy Xuyên thì nhận được điện thoại của Trung nhờ vào Hà Lam chở người yêu của Trung là Nguyễn Thị Thu H. (21 tuổi) ra Đà Nẵng.

Vì H. quê ở thôn Châu Xuân Tây, xã Bình Định Nam, huyện Thăng Bình, cũng là bạn học thời trung học. Vả lại, trước khi Trung điện thoại thì H. cũng có điện thoại cho Nhật, nói rằng, đang đi xe buýt từ Đà Nẵng vào thị trấn Hà Lam và Trung có dặn gọi Nhật cùng đi xe buýt vào.

Hung thủ Lê Bảo Trung

Khoảng 16h30 cùng ngày, Nhật đón xe buýt vào. Tới thị trấn Hà Lam, huyện Thăng Bình thì đã 18 giờ kém 20.

Nhật thấy Trung và H. đang đứng đợi trước cổng Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, Chi nhánh huyện Thăng Bình.

Trung bảo Nhật lái xe máy Yamaha Exciter chở giúp lên nhà người bạn ở xã Bình Quý, rồi quay xuống chở H. ra Đà Nẵng để đi chơi với bạn bè đang học tại Trường cao đẳng Đông Á.

Nhật cứ răm rắp làm theo lời Trung, không hề biết chiếc xe máy Yamaha Exciter kia là của Huỳnh Đình Khôi mà Trung đã sát hại cướp lấy.

Nguyễn Văn Nhật kể thêm rằng, tối ngày 13/7, vào khoảng 23h thì Trung điện thoại cho Nhật tới Ngã ba Huế đón Trung vừa từ Thăng Bình đi xe khách ra.

Lúc này còn đang ở chỗ trọ của H. nên Nhật lấy xe máy tới chở Trung. Gặp được H. xong, hai bên thì thầm trò chuyện, sau đó Trung lấy xe máy đi, bảo với Nhật là đi trả xe cho người ta.

Một tổ trinh sát lên đường ra Đà Nẵng xác minh mối quan hệ của Nguyễn Thị Thu H. với Lê Bảo Trung mới biết, cặp nam nữ này sống với nhau như vợ chồng tại một phòng trọ ở phường Hòa Minh, quận Liên Chiểu.

Bố mẹ H. cho biết, sau khi biết Trung và H. có quan hệ yêu đương, họ đã ra sức ngăn cấm.

Do bởi gia đình H. có họ hàng bà con với bên ngoại gia đình Trung. Nào hay, H. ra Đà Nẵng học lại thuê phòng trọ sống với Trung.

Trung lang thang, không nghề nghiệp, sống với H. lại càng túng thiếu nên đã cầm cố xe máy của cả hai. Lần tìm, các trinh sát xác định, Trung và H. cầm cố xe máy tại tiệm cầm đồ Tân Thọ, số 824, Tôn Đức Thắng, Đà Nẵng.

Đến tiệm cầm đồ, các trinh sát khá bất ngờ vì phát hiện chiếc xe máy Yamaha Exciter của nạn nhân Huỳnh Đình Khôi tại đây.

Các trinh sát đã tình cờ phát hiện ra xe máy Yamaha Exciter của nạn nhân Huỳnh Đình Khôi tại… tiệm cầm đồ

Ông Lê Văn Thọ, chủ tiệm cầm đồ cho biết: Trung đi cùng một thanh niên đến tiệm của ông cầm chiếc xe này giá 28 triệu đồng. Hắn trích bớt một phần tiền chuộc lại 2 xe máy mà Trung và H. cầm trước đó về.

Như vậy, sự việc đến đây đã rõ ràng. Lê Bảo Trung đã lừa Huỳnh Đình Khôi về thôn Đồng Dương, xã Bình Định Bắc, huyện Thăng Bình để đào cây cảnh, rồi ra tay sát hại Khôi cướp xe máy.

Từ những chứng cứ thu thập được, ngày 29/7/2012, cơ quan cảnh sát điều tra công an tỉnh Quảng Nam đã ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can Lê Bảo Trung về tội “giết người”, “cướp tài sản” và quyết định truy nã đặc biệt trên toàn quốc đối với Lê Bảo Trung.

Có thể khẳng định, cùng với sự vào cuộc tích cực của cơ quan điều tra thì việc chị Lê Thị Thanh, qua sự linh ứng của linh hồn nạn nhân Huỳnh Đình Khôi, qua nắm bắt thông tin và xâu chuỗi tình tiết về sự việc có nhiều nghi ngờ, báo cáo kịp thời với cơ quan công an đã giúp lực lượng điều tra nhanh chóng làm rõ vụ việc.

“Đã từ lâu, em nghiệm thấy một điều, con người ta sống ở đời, gieo gió ắt gặt bão; ác lai ác báo là chuyện hiển nhiên. Lưới trời lồng lộng, kẻ giết người tất phải đền tội”, chị Thanh bảo.

Theo Tuổi Trẻ Đời Sống