Đưa đồng 500 ngàn giả cho bà lão bị mù, 5 năm sau cô gái nhận cái kết đắng
Những việc làm sai trái tưởng như không ai biết, rồi sẽ có lúc nào đó sẽ lại “quả báo” một cách đắng cay. Câu chuyện dùng tờ 500 ngàn để lừa bà lão bị mù có thể là một minh chứng
Bà hàng xóm bên cạnh nhà Thương bị mù và sống 1 mình. Tuy không có người con nào ở cùng chăm sóc bà nhưng hàng tháng 2 anh con ở thành phố vẫn đều đặn gửi tiền cho mẹ. Bà lại sống tiết kiệm nên vẫn có tiền gửi tiết kiệm vào ngân hàng mỗi tháng.
Đặc biệt, mỗi khi có ai đó sang vay tiền bà đều sẵn sàng giúp đỡ vì ở cái khu đó mọi người đều nghèo cả. Tất nhiên chỉ là vay nóng 1 vài trăm chứ không ái dám lợi dụng lòng tốt của bà cụ mù để vay nhiều. Dăm bữa nửa tháng có tiền là họ lại mang trả bà ngay.
Thương ở gần nhà bà. Mẹ cô mất sớm, cô ở với bố nên cũng rất quý bà. Thi thoảng ra đồng bắt được con cua con cá nấu canh đều nấu thêm cho bà 1 bát. Thấy áo bà rách cô lại giúp bà khâu lại, bà cụ cũng rất quý thương. Bà cứ bảo giá thằng con trai thứ 2 của bà mà chịu về quê thì nhất định bà sẽ bảo nó cưới cô về làm vợ.
Một lần cần tiền để mua bộ váy đi thi văn nghệ ở công ty nhưng vì chưa tới tháng lương nên Thương đã đánh bạo hỏi vay bà cụ mù hàng xóm.
– Bác cho cháu vay 500 ngàn để cháu đi mua cái váy thi văn nghệ được không bác. Thuê thì váy không đẹp, mà giải thưởng lần này lên tới 5 triệu cơ. Ai cũng bảo cháu đầu tư kiểu gì cũng thắng.
– Được rồi, đây bác cho vay, cháu cầm lấy là mua váy đi thi. Khi nào có trả bác cũng được. Chúc cháu thi tốt.
Đặc biệt, mỗi khi có ai đó sang vay tiền bà đều sẵn sàng giúp đỡ vì ở cái khu đó mọi người đều nghèo cả. (Ảnh minh họa)
Thương rối rít cảm ơn bà cụ, cứ ngỡ bà sẽ phân vân không ngờ bà cho cô vay tiền luôn. Cuộc thi ấy dù đã đầu tư kỹ lưỡng nhưng Thương lại chẳng có giải nào.
Cuối tháng lĩnh lương về trả tiền bà cụ hàng xóm mà Thương xót vô cùng. Cầm tờ tiền 500 ngàn mà cô đi ra đi vào trong nhà. Bỗng bố cô chạy ra đưa cho con gái 1 tờ tiền 500 ngàn rồi bảo: “Hôm qua nhà bác Hưng phát hiện bị bọn lái lợn nó trả lẫn mấy đồng 500 ngàn vào đàn lợn mới bán. Đúng là đồ vô lương tâm, nhưng cũng phần tại mình vì ham giá cao bán cho bọn lái buôn tỉnh khác giờ không biết chúng ở đâu mà tìm. Bác ấy cho bố 1 tờ về để biết sau đề phòng”.
Lúc này mắt Thương sáng lên, cô bảo bố đưa cho mình tờ 500 ngàn đó và Thương đã quyết định làm 1 chuyện động trời. Cô quyết định lấy tờ 500 ngàn giả đó mang trả cho bà cụ mù. Bà ấy bị mù có biết gì đâu. Và đúng là Thương đưa xong bà cầm cho luôn vào túi, bà ấy sẽ chẳng biết ai trả tiền giả cho mình cả.
Cuối tháng ấy thì Thương không làm ở công ty nữa mà theo bạn lên thành phố đi làm cùng với nhóm bạn. Cuộc sống nhộn nhịp ở thành phố khiến Thương thích thú vô cùng Rất nhiều chàng trai theo đuổi cô vì Thương trẻ, thân hình nóng bỏng nên rất cuốn hút. Tuy nhiên vì vẫn là gái quê mới lên phố nên Thương chưa thể biết hết nơi đây có rất nhiều cạm bẫy đang chờ mình.
Khi mới lên thành phố được chừng 5 tháng thì Thương bị 1 gã trí thức giả lừa vào nhà nghỉ. Chiếm được đời con gái của cô rồi chuồn thẳng. Cô đau đớn vì mất cái ngàn vàng, nhưng rồi tự động viên mình phải cố gắng, bằng mọi giá phải trụ lại đây. Thương tiếp tục đi làm, có tiền ăn diện và chăm sóc bản thân nên cô ngày xinh đẹp. Thi thoảng cô mới về quê nhưng không thấy bà cụ mù đâu nữa, nghe nói anh con trai đã đón mẹ đi rồi. Chuyện cô lừa bà tờ 500 ngàn trời không biết, quỷ không hay và đã là dĩ vãng.
5 năm sau Thương gặp 1 người đàn ông yêu thương cô hết lòng tên Thái. Anh cũng khá có điều kiện, trái với những người đàn ông cô gặp trước đó, mới quen đã muốn cô lên giường cùng thì Thái lại luôn luôn giữ gìn cho cô. Chưa bao giờ anh đòi hỏi cả. Cô lúc cô tỏ ra nghi ngờ giới tính của bạn trai thì Thái chỉ cười: “Đêm tân hôn anh sẽ cho em biết anh gay thế nào”.
Đám cưới của Thương hoành tráng vô cùng. Nhưng vì Thương đã mất cái ngàn vàng từ trước nên cô quyết định sẽ mua màng trinh giả về để lừa chồng mình. Từ lúc Thái quyết cưới cho tới đám cưới có 20 ngày nên Thương không kịp đi vá trinh. Người bán trinh giả cho Thương nói rằng màng trinh này đảm bảo như thật, chồng cô không phát hiện ra đâu. Cô mua nó với giá 500 ngàn. Thương nghĩ lần này cô cũng sẽ lừa được chồng trót lọt như lừa bà cụ mù năm xưa thôi.
Nhưng mà đời đâu có dễ dàng như thế. Ngay khi thấy rất nhiều máu chảy ra dưới ga giường, mặt chồng Thương đã biến sắc hoàn toàn:
– Cô làm cái trò gì thế, cô định lừa tôi chắc. Máu trinh mà lại chảy ồ ạt thế này à? Cô dùng màng trinh giả đúng không?
– Em… Em xin lỗi.
– Sao cô lại cứ thích lấy đồ giả để đi lừa người vậy, tôi có mù đâu? Thà cô cứ thành thật nói mình mất trinh tôi sẽ tha thứ chứ tôi không bao giờ chấp nhận vợ dùng màng trinh giả lừa mình đâu.
Thương điếng người, ngay đêm tân hôn cô đã bị chồng đuổi ra ngoài đường. Năm xưa bà cụ mù không phát hiện ra tờ tiền 500 ngàn giả, nhưng 5 năm sau thì chồng cô đã phát hiện ra việc cô dùng màng trinh giả lừa anh ta. Lẽ nào đây là cái giá mà cô phải trả ư?