Vợ mang thai mà giấu ảnh siêu âm, sinh con trai xong chồng phát hiện ảnh siêu âm 2 con gái và cái kết rớt nước mắt
Chị mang thai 1 đứa mà to lắm, ai mới nhìn mà không biết cũng nghĩ chị mang thai đôi. Chị cười trong nước mắt. Chị trở dạ sinh con. Chị nhập viện sinh nhưng không báo tin cho anh biết. Chỉ đến khi anh vào viện thì đã thấy con trai nằm cạnh chị. Anh hớn hở lắm, quên béng hết tất cả. Quên cả cái lý do vì sao chị sinh con không báo cho anh. Trong mắt anh, con trai anh là nhất.
Anh gia trưởng, gia trưởng một cách đáng sợ. Chị biết như thế nhưng chị vẫn chấp nhận cưới anh. Âu chị cho rằng đấy cũng là cái số, cái phận của anh chị. Bố mẹ chị cũng nói anh tuy gia trưởng nhưng được cái chăm chỉ làm lụng, không rượu chè cờ bạc, gái gú.
Đàn ông con trai ai chẳng có tật này tật nọ, anh như vậy đã là tốt lắm rồi, chị không nên đòi hỏi quá nhiều. Bản thân chị cũng không phải là một người phụ nữ quá xuất sắc nên lấy được người chồng như anh, âu cũng là may mắn. Khi ấy, chị đã nghĩ như vậy. Vậy là chị đồng ý tổ chức đám cưới. Chị đâu có ngờ…
Cuộc sống của anh chị mới bắt đầu có vẻ ổn, không có gì đáng phải lo lắng. Anh nói với chị vì mới cưới, cứ để hai vợ chồng làm quen với cuộc hôn nhân này rồi nửa năm sau sẽ tính tới chuyện sinh con. Anh nói thế nào thì chị nghe vậy chứ chị kể từ khi quen, kể từ khi yêu anh đến bây giờ có bao giờ chị cãi hay phản đối gì anh đâu. Đáng lẽ ra, chị sẽ để mọi chuyện tự nhiên xảy đến nhưng anh lại nói thêm câu này khiến chị thực sự lo lắng:
– Em biết đấy, anh là con trai. Bố mẹ cũng chỉ có một mình anh để lo hương khói sau này nên trách nhiệm của em là phải sinh cho anh một thằng con trai. Sinh xong rồi, em muốn làm gì thì em làm, anh không có ý kiến gì hết.
Con trai, hai từ ấy cứ ám ảnh chị. Thế nếu như chị không sinh được con trai thì chuyện gì sẽ xảy ra đây.
Chuyện tự nhiên ấy cũng đến. Chị báo tin cho anh biết chị đã mang thai. Anh mừng lắm, hỏi ngay chị là trai hay gái. Chị ngập ngừng:
– Mới hơn một tháng làm sao đã biết được hả anh.
Nói xong, chị thấy trong lòng buồn lắm. Anh quan trọng chuyện trai gái đến như thế hay sao.
– Sao mà lâu biết thế không biết. Nhưng mà anh nói trước đây, nếu nó là con gái thì em phải phá thai đi đấy. Con không có đứa này thì có đứa khác.
Chị sững sờ, chị không dám nói lại vì chị biết rõ tính anh. Rồi tháng siêu âm biết giới tính thai nhi cũng đến. Nghe bác sĩ nói, chị sợ hãi. Về nhà, chị báo tin với anh chị đã mang thai con trai, anh mừng lắm, đòi xem phiếu siêu âm ngay thì chị ấp úng:
– Co thể anh không tin nhưng đứa con trai này em cũng phải đi xem thầy đấy. Thầy phán anh không nên xem sợ xui xẻo, ảnh hưởng đến con.
Anh cười nhìn chị. Gì chứ cứ con trai là anh vui rồi, quan tâm gì đến những chuyện khác nữa.
Chị mang thai 1 đứa mà to lắm, ai mới nhìn mà không biết cũng nghĩ chị mang thai đôi. Chị cười trong nước mắt. Chị trở dạ sinh con. Chị nhập viện sinh nhưng không báo tin cho anh biết. Chỉ đến khi anh vào viện thì đã thấy con trai nằm cạnh chị. Anh hớn hở lắm, quên béng hết tất cả. Quên cả cái lý do vì sao chị sinh con không báo cho anh. Trong mắt anh, con trai anh là nhất.
Chị về nhà ngoại ở cữ. Anh ở lại tranh thủ dọn dẹp một chút. Rồi thứ anh vô tình tìm thấy khiến anh sợ hãi. Phiếu siêu âm tên chị và là thai là thai đôi, càng khủng khiếp hơn. Nó là thai đôi con gái. Chị mang thai đôi con gái, sao lại sinh ra con trai thế này chứ. Anh vừa tức vừa sợ, lao thẳng về quê.
Nhìn sấp giấy siêu âm, chị đặt đứa con trên tay xuống, cười như điên dại:
– Em đúng là người mẹ xấu xa. Em cho đi hai đứa con ruột của mình để nhận về đứa con nuôi này. Chỉ vì muốn bảo vệ con, sợ anh bắt em phá thai nên em đã…
Chị khóc, anh chưa bao giờ thấy chị khóc như vậy. Hình như áp lực, nỗi sợ hãi phải bỏ con mà anh gây ra cho chị là quá lớn khiến chị bị ám ảnh, lo sợ đến mức phải bỏ đi hai đứa con gái mình dứt ruột sinh ra.
Anh sững sờ, anh không dám tin điều chị nói là thật. Chị đã làm ra chuyện động trời như vậy. Nhưng lỗi của chị, xuất phát từ anh, là do anh bức chị. Nếu như anh không nhất quyết ép chị đẻ bằng được con trai thì chị đã không dám lừa dối anh như vậy.
Anh thật mê muội, trai hay gái gì thì chúng cũng đều là con anh cơ mà. Anh yêu chị mà sao anh lại đối xử với chị như thế chứ. Anh không xứng đáng làm chồng chị. Anh rơi nước mắt, nói với chị đi đón hai con gái về. Anh có lỗi, anh biết anh sai rồi. Anh không thể mất con được. Chị mỉm cười hạnh phúc nhìn anh, ông trời, không bạc với chị quá rồi.
(Theo WTT)