Tâm sự của một người con hối lỗi với ba mẹ, ai làm con nên ngẫm, ai làm cha mẹ nên đọc!
Một ngày, con có thể làm được điều gì đó cho đời. Con biết, ba mẹ mong điều đó. Một ngày, con có thể làm được chút gì đó cho ba mẹ. Đó là hi vọng của con. Và rồi, con cũng lại có gia đình nhỏ của riêng mình…
Ba Mẹ của con!
Con xin lỗi ba, mẹ của con vì con thật nghịch ngợm
Con xin lỗi ba, mẹ của con vì con hay cãi lời mẹ
Con xin lỗi ba, mẹ của con vì con lười học
Con xin lỗi ba, mẹ của con vì con đã nói “con ghét bố mẹ”
Con xin lỗi ba, mẹ của con vì con đã khiến mẹ thật buồn phiền
Con xin lỗi ba, mẹ của con vì con đã khiến ba mẹ lo lắng cũng như thất vọng rất nhiều vì con
Con xin lỗi mẹ của con vì con đã làm mẹ khóc
Con xin lỗi ba của con vì con đã làm những nếp nhăn trên trán ba ngày càng nhiều
Con xin lỗi ba mẹ của con, xin lỗi rất nhiều…
Mẹ yêu con, mẹ chăm con từ ngày con thơ bé. Con đã lớn lên trong hạnh phúc và tình thương của mẹ mà con không nhận ra. Càng lớn con lại càng thật hư đốn và khó bảo. Mẹ vẫn cố dạy bảo và khuyên răn, nhưng con vẫn vùng vằng và hậm hực bằng mọi thái độ. Con đã không biết được… Và mẹ, là một người phụ nữ rất kiên cường và mạnh mẽ!
Mẹ yêu con bằng dòng sữa ngọt…
Mẹ có cả một tuổi thơ thật vất vả, nhọc nhằn. Cơm mẹ ăn không đủ no, nhà lại đông em nên mẹ thường phải dậy sớm thức khuya. Cho đến khi có gia đình riêng, mẹ càng phải vất vả lo cho tụi con… Và cho đến bây giờ mẹ vẫn vì tụi con mà trải đầy cực khổ. Con đi học xa là một gánh nặng cho mẹ. Trước đây mẹ đã rất mệt nhọc và thiếu ngủ. Mẹ vẫn kiên cường và chiến đấu với bệnh tật. Ngày ngày mẹ gắng sức đi làm kiếm tiền nuôi bốn chị em con ăn học nên người. Có lẽ trước đó con gần mẹ, con được mẹ chăm lo, mẹ chiều… Con vô thức quên đi rằng mẹ đã vất vả biết bao nhiêu!
Ba của con, ba đã có một tuổi thơ không được vẹn toàn nhưng ba cũng dũng cảm và vượt qua nó. Và rồi, ba đã thành công trên con đường của mình. Ba là một người ba tốt, một người ba mẫu mực. Ba đã cố gắng tạo dựng một cuộc sống đủ ấm no cho tụi con, tạo dựng một tương lai tương sáng cho mấy đứa con. Ba hết lòng yêu thương tụi con. Vì gia đình, ba đành phải chịu khổ nơi xa xứ.
Tình yêu của cha lặng thầm…
Ba sống lương thiện, ba theo Phật và luôn thích làm việc tốt. Có lẽ vì ba có một tuổi thơ không vẹn toàn nên ba hiểu được sự đau khổ của những người nghèo. Vậy mà con bất hiếu, con lại nói với ba rằng “cái hành động cho một người ăn xin tiền thật là xấu hổ”
Từ bé con đã sống trong tình thương yêu của ba mẹ, con không quan tâm đến sự khó khăn và vất vả của ba mẹ và bao người. Con đã thật ích kỉ, mà lại ích kỉ với chính người thân của mình. Con thật đáng trách, con thật bất hiếu với ba mẹ. Cũng có lẽ chỉ khi đi xa thì con mới hiểu ra được tất cả những điều này…
Người dẫn lối con trên bước đường đời
Khi chúng đã có sẵn, khi chúng đang có trong tay thì chúng không biết trân trọng hay yêu thương. Nhưng khi đặt vào một hoàn cảnh nhất định, nếu một ngày chúng có lạc mất ba mẹ… Hay một ngày không may chúng không còn ba mẹ bên cạnh nữa… Chúng mới có thể hiểu được sự quan trọng của ba mẹ. Còn không, chúng cứ chìm đắm vào tính ích kỉ bản thân. Chúng chỉ làm những điều thỏa đáng và hạnh phúc cho bản thân mình thôi…
Giờ đây, khi con đi học xa nhà, con nhớ ba mẹ thật nhiều. Khi con lầm lỡ, con tiêu hết tiền của ba mẹ, và rồi con phải tự đi làm thêm. Con nhận ra được sự quan trọng của ba mẹ đối với cuộc đời con. gần 20 năm qua, ba mẹ đã vất vả vì con biết bao nhiêu! 20 tuổi, con sẽ làm gì cho tương lai của mình? Ba mẹ luôn sát cánh bên con, nuôi con vững bước trên con đường con chọn.
Điều con ước…
Một ngày, con sẽ không để ba mẹ phải buồn thay cho những thất bại của con nữa. Một ngày, con có thể làm được điều gì đó cho đời. Con biết, ba mẹ mong điều đó. Một ngày, con có thể làm được chút gì đó cho ba mẹ. Đó là hi vọng của con. Và rồi, con cũng lại có gia đình nhỏ của riêng mình…
Hạnh phúc tuổi già bên con cháu là điều ba mẹ mỏi mòn chờ đợi bao nhiêu năm. Con mong sao ngày ấy đang đến thật gần, và kéo dài thật lâu. Con cảm ơn ông trời đã cho con được sinh ra trên đời này. Con cảm ơn ông trời đã cho con được là con của ba và mẹ, được đủ ăn, đủ ấm và được học hành.
Con nhớ ngày xưa con viết văn tệ lắm nên bị điểm kém. Ba chỉ bảo: “ba ước một ngày con cũng viết được như những bài văn trên mạng gửi cho ba mẹ”. Hôm nay con thực hiện điều ước này của ba. Dù con viết chưa hay, từ ngữ chưa phong phú, nhưng con vẫn viết, con viết để dành tặng ba và mẹ của con.