Nỗi lòng những người muốn vào “Hội Thánh Đức Chúa Trời”: Chỉ cố để đưa chồng, đưa bạn mình quay về cuộc sống bình thường
Một người vợ đã phải giả vờ đi theo chồng vào Hội nhưng vẫn không thành, một thanh niên nhập Hội đưa được bạn mình quay về nhưng rồi người bạn ấy lại một lần nữa “u mê” và không thể trở lại.
Bằng những chiêu trò dụ dỗ, lôi kéo đầy tinh vi khiến con người ta u mê, mất ly trí, hiện nay “Hội Thánh Đức Chúa Trời” đang vươn vòi bạch tuộc khắp nơi. Biết bao gia đình ly tán, kinh sợ. Họ mong muốn tìm mọi cách đưa con cái trở về với cuộc sống bình thường nhưng cũng đành chịu trận trước sự “bành trướng” của thứ tà đạo này.
Một khi đã không còn tỉnh táo, nạn nhân chấp nhận lao đầu vào Hội như con thiêu thân, thậm chí đánh mất chính mình và cố gắng lôi kéo thêm nhiều người khác. Họ quan niệm mông lung rằng, “Mình đang chia sẻ lòng tốt cho người khác, mình sẽ được sống thêm 1 năm trên thiên đường”.
Ngày 20/4, chúng tôi hẹn gặp người phụ nữ 25 tuổi ở Hà Nội sau cuộc điện thoại trao đổi trước đó. Chồng chị – người từng là trụ cột gia đình – giờ đã trở thành “thành viên tích cực” của “Hội Thánh Đức Chúa Trời” sau 1 năm gắn bó. Chị rùng mình trước hình ảnh thứ nước màu đỏ đầy ghê rợn mà chồng chị đều đặn thứ 7 nào cũng uống, chị sụt sùi vì biết chồng đã lún quá sâu vào ma mị nhưng chẳng biết làm cách nào để cứu vớt.
Được sự cho phép của chị, chúng tôi xin được kể lại toàn bộ câu chuyện ngày hôm đó. Là nỗi lòng của người vợ trẻ khát khao gia nhập “Hội Thánh Đức Chúa Trời” chỉ vì muốn tìm cách đưa chồng quay về:
“Tôi muốn nhập Hội để cứu chồng mình”
Chiều 20/4, tôi bắt xe từ Ninh Bình lên Hà Nội sau một loạt những bài báo tố cáo hành vi mờ ám của “Hội Thánh Đức Chúa Trời”. Chồng tôi (anh T.) vốn là người hiền lành thật thà, chuyên tâm làm kinh doanh nên mỗi tháng anh kiếm được khoảng 20 – 30 triệu. Nhưng cũng vì thật thà quá nên bị người ta dụ dỗ vào Hội lúc nào không hay.
Thời điểm có những thanh niên lạ mặt tới gặp chồng tôi, họ tìm cách mời cả 2 chúng tôi đến nghe giảng đạo. Nhưng vì đang bầu bí nên tôi xin khất, riêng anh T. được mời đến nghe giảng đều đặn từng tuần. Đến bây giờ, anh ấy đã là tín đồ được tin tưởng trong Hội, thậm chí được phong lên chức “tổ trưởng”.
Có một lần tôi vô tình tìm được trong túi xách của chồng một cuốn sổ bìa màu xanh, bên ngoài có dòng chữ “tổ trưởng”. Tôi nghĩ đây là “thành quả” mà sau một năm gắn bó với Hội, anh ấy được “thăng cấp” với nhiệm vụ lôi kéo thêm những thành viên khác, thậm chí là rủ rê cả tôi. Nhưng khi tôi vừa cầm cuốn sổ lên và chưa thể xem trong đó ghi những gì thì anh giật phắt lại một cách thô thiển.
Tôi đau đớn nhận ra, chồng mình đã “nhúng chàm” quá sâu. Anh bỏ bê công việc, bỏ bê cả mẹ con tôi chỉ vì “lý tưởng” cố gắng tìm thêm các tín đồ mới gia nhập Hội. Anh chẳng ở nhà được ngày nào trọn vẹn, cũng chẳng có một cuộc điện thoại để hỏi thăm tình hình con cái. Tiền lương hàng tháng “tự động” biến mất không một dấu vết.
Có lần, tôi vờ hỏi anh: “Mỗi tháng anh nộp bao nhiêu tiền cho Hội, 10% tiền lương à?”
Anh chối đây đẩy và ngụy biện bằng những con số nhằm “nói giảm nói tránh”: “Có bao nhiêu đâu, anh chỉ đóng 20 – 50 ngàn đồng mỗi tuần thôi mà. Tiền dành vào việc ăn uống, điện nước, sinh hoạt trong Hội, có đáng là bao”.
Khi công an Hải Phòng thu giữ những bộ sách kinh thánh của “Hội Thánh Đức Chúa Trời”, tôi phát hiện trong nhà mình cũng có những bộ sách tương tự như thế. Tôi sợ hãi nhận ra ngay chính trong nhà mình có quá nhiều chứng cứ, nhưng trước nay tôi không muốn đọc vì sợ đau lòng. Đọc làm gì khi biết chồng mình một mai không có đường quay về.
Thời gian gần đây, chồng tôi tiếp tục rủ rê tôi gia nhập Hội. Anh bảo “chết là được trở về với Chúa Trời, được ở trên thiên đường. Nếu em không theo sẽ chết đầu đường xó chợ. Em yên tâm có Đức Chúa Trời Cha, Đức Chúa Trời Mẹ chở che cho chúng ta”. Những lần như vậy, tôi đủ bình tĩnh để đánh lạc hướng sang một chủ đề khác. Cho đến những ngày báo chí đưa tin dày đặc về những hoạt động mờ ám của Hội, tôi có dọa chồng sẽ báo công an nếu anh tiếp tục lầm lỡ. Lần ấy, anh nổi đóa: “Em phải biết chọn lọc tin tức chứ!”. Đến ngày hôm sau, anh đập bỏ bàn thờ trong nhà.
Thực sự khi bình tâm sau ngần ấy thời gian, bản thân tôi bây giờ mới đủ can đảm để nói ra những sự thật dù nó chẳng vui vẻ gì cho cam. Tôi “mất” chồng hơn một năm nay và tôi muốn tìm lại anh ấy. Chỉ còn một cách, tôi phải gia nhập vào Hội hoặc phải gắn thiết bị nghe lén lên người chồng. Tôi muốn biết, liệu thứ nước màu đỏ kia có pha tạp chất gì không mà khiến những ai uống vào đều trở nên mê muội không lối thoát.
Sáng 21/4, khi tôi có ý định muốn chở anh đến căn nhà mà Hội thường tụ tập để cầu nguyện, anh chỉ cho xe dừng lại phía đầu ngõ bên Hà Đông rồi bảo tôi đi về. Tôi nghĩ để cứu chồng mình không phải một sớm một chiều là được, việc này cần thời gian nhiều hơn tôi tưởng. Tôi mong các cơ quan đoàn thể sẽ cùng tôi đưa được những người dân lương thiện trở về, tất nhiên trong đó có cả chồng tôi.
***
Ngày 22/4, chúng tôi gặp H. – một thanh niên trẻ tuổi, người sẵn sàng chia sẻ với chúng tôi về hành trình thoát khỏi “Hội Thánh Đức Chúa Trời” sau gần một năm bị lôi kéo. Đau đớn hơn có lẽ là việc H. không thể tìm lại được người bạn lần đó cũng bị dụ dỗ. Và đây là câu chuyện của anh:
“Bạn tôi mất tích hoàn toàn, không thể đưa nó quay về”
11h đêm của một ngày tháng 7/2017, tôi và bạn dừng chân ở vườn hoa Đại học Thủy Lợi sau khi đi ship hàng cho khách. Lúc này, có một anh trai cầm theo cuốn sách cũ, tiến tới đưa ra dẫn chứng những lời tiên đoán trong cuốn sách. Tên này chứng minh tính xác thực của cuốn sách và bảo chúng tôi phải làm lễ “vượt qua” để tai qua nạn khỏi. Như vậy sau này dẫu có tai nạn giao thông cũng sẽ được Chúa Trời báo trước trong giấc ngủ để vượt qua.
Thời điểm này, bạn tôi đang gặp khó khăn nên muốn bám vào một “niềm tin” nhất định nào đó để có thể vực dậy. 2 đứa chúng tôi quyết định tìm đến trụ sở và xin gia nhập “Hội Thánh Đức Chúa Trời”.
Đúng hôm làm lễ “vượt qua”, tôi được uống “huyết” và ăn “bánh giầy”. Không phải như mọi người nghĩ, thứ nước màu đỏ thực chất chỉ là rượu vang và không hề có bất cứ chất gây mê, gây lú nào. Cái chính là Hội đánh vào lòng tin của con người, những ai yếu lòng tin, nhẹ dạ dễ bị dụ dỗ đi theo. Ăn xong, các tín đồ tại đây mở máy tính cho chúng tôi xem những video mà họ thu thập trên mạng kể về sự tích Đức Chúa Trời.
Mỗi tuần Hội sẽ họp 2 lần, đều đặn vào thứ 3 và thứ 7. Khi cầu nguyện, chỉ nữ giới mới đội khăn voan trắng. Họ cùng nhau chắp tay và lẩm bẩm đọc: “Thưa Đức Cha và Đức Mẹ, con tên là…, con muốn làm lễ ra mắt Cha Mẹ”. Ngoài cầu nguyện, Hội còn đi du lịch, anh em sống với nhau kiểu bầy đàn, xưng hô “Người anh em này! Người anh em kia!”.
Một trong những cuốn sách mà tôi có dịp được đọc, có ghi lại rằng: “Ta không ăn đồ hương khói, ta không cần đồ cúng lễ, nếu làm như thế là cúng tế cho ma quỷ nên phải đập bỏ bàn thờ. Linh vật rồng cũng bị coi là con rắn”. Đây là lý do vì sao những “con chiên” mê muội sẽ phá bỏ hết bàn thờ ông bà tổ tiên.
Sau gần một năm gia nhập, nhận ra những điều sai trái mà Hội truyền dạy, một phần bản thân tôi cũng không có niềm tin nhất định vào những thứ họ tuyên truyền, tôi xin ra. Nhưng người bạn của tôi (tên L.) thì ngày một mù quáng. Tháng 11/2017, tôi có tìm lại được cô ấy tại một trụ sở của Hội. Trước đây L. vui vẻ, hoạt bát bao nhiêu thì bất ngờ đổi tính đổi nết, hết sức u ám bấy nhiêu. 2 tháng sau, tôi không gặp được cô ấy nữa, coi như mất tích hoàn toàn, bỏ bê việc học, bỏ bê gia đình.
Muốn tìm và đưa bạn quay lại cuộc sống bình thường, tôi xin quay lại Hội. Và lần đó, tôi tìm được cô ấy đưa về trao trả gia đình. Mỗi ngày, L. chỉ ăn khéo được nửa bát cơm, chỉ biết ngồi một chỗ chắp tay cầu nguyện. Được mấy ngày, L. lại bỏ nhà ra đi theo “Hội Thánh Đức Chúa Trời”. Phía gia đình L. bao nhiều lần tìm con gái nhưng cứ hễ về nhà được đôi bữa, cô ấy lại bỏ ra đi, thậm chí còn lôi kéo bố mẹ đi theo con đường tà đạo, họ đâm ra nản chí. Nhiều khi bất lực, mẹ L. đau đớn nhìn cảnh đứa con mù quáng giờ không còn là con gái mình nữa…
Tôi biết giờ bạn tôi không còn đường quay về sau ngần ấy diễn biến. Giờ cô ấy ở đâu, đang làm gì bản thân tôi cũng chẳng rõ. “Hội Thánh Đức Chúa Trời” có thêm một thành viên tích cực nhưng tôi lại mất đi một người bạn và gia đình cô ấy mất đi một đứa con. Tôi quyết định nói ra sự thật này với mong muốn, sẽ không còn cảnh tan nát nhà cửa khi con người ta quá mê muội trước sự tinh vi của “Hội Thánh Đức Chúa Trời”.
Ngày 26/4 trao đổi với PV, một cán bộ thuộc Phòng An ninh Chính trị nội bộ (PA83 – Công an Hà Nội) phía đơn vị đã có cảnh báo hơn 2 năm nay về “Hội Thánh Đức Chúa Trời”. Tuy nhiên, một số sinh viên vẫn mê muội đi theo. Điển hình một số sinh viên trường Đại học Kinh tế Quốc dân, Đại học Văn Hóa, Đại học Giáo dục, Đại học Kiến trúc đã đi theo Hội này.
Cán bộ này cũng khẳng định “Hội Thánh Đức Chúa Trời” không được phép hoạt động. Tuy nhiên, để xử lý thì hiện nay cũng gặp khó khăn do chưa có cơ sở pháp lý, kể cả pháp lệnh tôn giáo. Chỉ có thể xử lý bằng cách khi phát hiện thì tố cáo để xử lý tổ chức này.
Sáng 27/4 sau nhiều lần được người dân phản ánh về việc ngôi nhà số 744, đường Quang Trung 3, phường Đông Vệ, TP Thanh Hóa là tụ điểm hoạt động “Hội Thánh Đức Chúa Trời Mẹ”, cơ quan công an cùng lực lượng chức năng đã ập vào kiểm tra đột xuất. Ngôi nhà này do Võ Thái Dương (SN 1981, có hộ khẩu tại 277A, đường Nguyễn Trãi, phường Tân Sơn, TP Thanh Hóa), thuê để kinh doanh bán máy lọc nước.
Thời điểm kiểm tra, lực lượng chức năng thu giữ nhiều tài liệu, chứng cứ liên quan đến hoạt động của “Hội thánh Đức Chúa Trời Mẹ” như các loại kinh thánh, vải trùm đầu, băng rôn, khẩu hiệu và các nước màu đỏ, bột trắng (dùng làm nước thánh cho những người tham gia uống).
Tối 27/4, trao đổi với PV, Đại tá Nguyễn Văn Hoa – Trưởng Công an quận Liên Chiểu (TP Đà Nẵng) cho biết, đang tập trung đấu tranh làm rõ người đứng sau và nguồn gốc tổ chức gọi là “Hội thánh Đức Chúa Trời” vừa xuất hiện tại TP Đà Nẵng.
Hiện lực lượng chức năng trên toàn nước đang tích cực rà soát, ngăn chặn hoạt động bất hợp pháp của những nhóm người tự xưng là “Hội Thánh Đức Chúa Trời”.