Chăm bố bị động kinh, cô bé 9 tuổi khiến ai cũng nghẹn lòng: ‘Cháu không sợ gì cả, chỉ sợ bố chết’
Cha cô bé mắc bệnh động kinh khi em vừa mới chào đời. Không lâu sau khi cô bé còn chưa tròn 1 tuổi, mẹ em đã nhẫn tâm bỏ đi biệt tích. Rồi tương lai của em sẽ đi đâu và về đâu?
Hoàn cảnh đáng thương của cháu Hồ Thị Hiếu (9 tuổi, ngụ xã Trà Nam, huyện Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam) không ai là không xót xa khi còn nhỏ như vậy mà đã phải chịu những bất hạnh của cuộc đời.
Bố bệnh nặng, mẹ bỏ đi biệt tích
Năm 2008, Hiếu cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc người bố là Hồ Văn Hốc (35 tuổi) phát hiện bị bệnh giật kinh phong. Hàng ngày, căn bệnh tái phát, người anh Hốc co giật, mặt tái rồi ngã nhào xuống đất.
Căn bệnh của anh tái phát 2, 3 lần/ngày khiến mọi người trong nhà lo lắng. Vì anh là lao động chính trong nhà, vợ nuôi con nhỏ, người mẹ già yếu nên dù bệnh tật, anh cũng không dám ở nhà. Ai thuê gì anh vẫn cố gắng nhận làm. Sợ anh tái bệnh không có người bên cạnh nên đi đâu, người mẹ già vẫn theo sát để giúp đỡ những khi anh cần.
Không chịu được cảnh sống khổ cực với người chồng bị bệnh, ngày Hiếu chưa đầy 1 tuổi, người mẹ của Hiếu cũng bỏ con gái mà đi. Cứ thế, Hiếu lớn lên trong tình thương của bố và bà nội.
Tuy nhiên, từ ngày vợ bỏ đi, bệnh tình của anh Hốc ngày càng nặng khiến anh không thể đi làm như trước. Hàng ngày anh chỉ quanh quẩn ở trong nhà, lo bữa cơm cho mẹ già, con gái.
Gánh nặng đè lên vai bà Nguyễn Thị Kim Phanh (60 tuổi), dù già yếu nhưng bà Phanh vẫn phải bươn chải làm thuê làm mướn khắp nơi, kiếm tiền trang trải cuộc sống cho cả gia đình.
Trưa ngày 2/7, khi đang nấu cơm dưới bếp thì anh Hốc lên cơn co giật. Anh bị ngã nhào vào bếp than đang rực lửa. Khi chồm được dậy thì khuôn mặt anh đã cháy đen, mắt trái bị lửa nướng chín.
Tương lai mịt mờ
Đã 5 ngày trôi qua, khuôn mặt anh Hốc biến dạng hoàn toàn, con mắt bên trái mưng mủ, mùi hôi, không còn nhìn thấy đường. Anh bật khóc khi nghe bác sỹ nói mắt trái khó có cơ hội nhìn thấy ánh sáng trở lại.
Ông Hồ Văn Phương (chủ tịch xã Trà Nam) cho biết, gia đình anh Hốc là hộ nghèo triền miên của xã. Vợ bỏ đi, bản thân anh là lao động chính trong nhà, nuôi mẹ già, con nhỏ.
Hiện tại, bệnh giật kinh phong của anh Hốc ngày càng nặng, không thể làm được gì. Dù đã 60 tuổi, đau yếu thường xuyên nhưng bà Phanh vẫn phải quần quật suốt ngày đi làm để lo cho con, cho cháu.
“Vất vả mấy tôi cũng chịu được. Chỉ sợ khi tôi đi làm, con trai lên cơn động kinh, không ai bên cạnh cứu giúp, chết lúc nào chẳng hay. Hôm vừa rồi may mà nó ngã xuống bếp than chứ nếu ngã xuống giếng, xuống ao hồ thì có lẽ tôi chẳng còn cơ hội gặp lại con mình.
Con bệnh nặng, gia đình quá nghèo, chẳng có thứ gì đáng giá tiền trăm thì lấy tiền đâu chữa trị cho con. Ông trời thương tình, cho con tôi lành bệnh, làm chỗ dựa cho cháu. Tôi thì già yếu thế này, sống chết lúc nào không hay”, bà Phanh trải lòng.
Cháu Hồ Thị Hiếu (con gái anh Hốc) nay đã 9 tuổi. Hết hè này cháu sẽ lên lớp 5. Dù hoàn cảnh khó khăn, sớm thiếu vắng tình thương của mẹ, nhưng Hiếu là một đứa trẻ ngoan, siêng năng, học giỏi, sống rất tình cảm.
Ngày bố gặp nạn nằm viện, dù còn nhỏ nhưng Hiếu vẫn quyết đi theo để chăm sóc cho bố. Cô bé tỏ ra là một đứa con có hiếu, chăm sóc bố rất tận tình.
“Cháu không sợ gì cả, chỉ sợ bố chết. Mẹ đi rồi, giờ bố mà chết đi thì cháu chẳng còn ai là người thân bên cạnh. Cháu mong mình sẽ nhanh lớn đi làm kiếm tiền nuôi bố, chăm sóc bà nội”, hướng đôi mắt buồn về phía bố, bé Hiếu trải lòng.
Theo: Emdep.vn