Đau lòng nhận nhầm thi thể nạn nhân vụ cháy chung cư Carina
Trận hỏa hoạn kinh hoàng của chung cư Carina Plaza đã cướp đi sinh mạng của nhiều người. Tưởng rằng khi ngay khi ngọn lửa được dập tắt, mọi thứ sẽ lại yên ổn, nhưng không, đằng sau đó là nỗi đau của những gia đình đã mất đi người thân, bạn bè…
Sáng sớm nay, chúng tôi nhận được điện thoại từ anh Bảo, người thân của hai mẹ con chị Nguyễn Thị Thùy Hương – tử vong trong đám cháy chung cư Carina đau lòng cho biết anh vẫn chưa nhận được thi thể chị mình.
Dường như cơ quan chức năng có nhầm lẫn trong việc bàn giao thi thi thể chị anh và một nạn nhân nữ khác ở Bình Phước ngày hôm qua.
Mẹ chị Hương khóc khi có người đến hỏi thăm, động viên – Clip: UYÊN TRINH
Khâm liệm rồi, nhưng linh cảm nhận nhầm người
Từ Quảng Ngãi, sáng qua khi nghe hung tin của chị, anh Bảo một mình tức tốc bay vào TP.HCM nhưng chỉ nhận được thi thể cháu gái. Còn thi thể chị Hương – dù anh đã cố gắng liên lạc khắp nơi những vẫn chưa tìm thấy.
Hai mẹ con chị Nguyễn Thị Thùy Hương ở phòng A601 của chung cư Carina. Đây cũng là tên người tử vong được bổ sung vào danh sách mà chúng tôi có được tối qua. Chồng chị Hương cũng đã vất vả đi tìm thi thể vợ suốt chiều qua không thấy.
Đến 9h sáng nay, cả gia đình mới nhận được thi thể chị để đưa về khâm liệm tại nhà tang lễ bệnh viện An Bình, quận 5.
Việc nhầm lẫn đau lòng là do hôm qua 23-3, khi những người tử vong được đưa vào nhà tang lễ thì có thi thể một em bé đặt nằm lên thi thể chị Hương. Vì thế mà gia đình em bé (ở Bình Phước) cứ tưởng đó là thi thể hai mẹ con nên người nhà đã nhận nhầm thi thể chị Hương mà không cần giám định ADN. Chỉ còn một thi thể không ai nhận.
Người nhà chị Hương đã nhiều lần vào nhận diện thi thể còn lại này nhưng xác định không phải chị Hương, kết quả giám định ADN cũng không đúng là chị Hương nên không nhận thi thể.
Sáng sớm nay gia đình chị Hương mới nhận thông tin gia đình ở Bình Phước sau khi lo thủ tục khâm liệm, đã có linh cảm thi thể nhận diện không phải người nhà mình nên đem trả lại.
Lúc này, gia đình chị Hương mới vào nhận diện mới xác định đó mới đúng là chị Hương.
Cha mẹ, anh chị em chị Hương từ Quảng Ngãi bay vào, gia đình chồng chị cũng từ Kiên Giang lên TP.HCM lo ma chay cho hai mẹ con.
Khi quan tài chị đưa ra đã được đặt nghiêm trang, chồng chị cứ đứng rất lâu, hết nhìn chăm chăm vào di ảnh lại nhìn nơi chị đang nằm.
Rồi anh đẩy cặp kính để chùi đi những giọt nước mắt. Anh thắp cho chị nén nhang, khấn nguyện điều gì rất lâu. Cứ đứng nhìn như thế, khiến ai nhìn vào cũng chảy nước mắt.
Phải một lúc lâu anh mới chầm chậm lùi về sau rồi ngồi xuống chiếc ghế, chống tay vào đầu. Anh nói rất nhỏ, bằng giọng yếu ớt: “Nếu hôm qua có tôi thì hai mẹ con không bị thế này…”.
Chính những suy nghĩ đó giày vò anh suốt từ hôm qua đến giờ. Anh xin lỗi gia đình chị, vì đã không lo được trọn vẹn cho hai mẹ con.
Mẹ chị từ quê vào, như chưa tin được sự thật là mất con gái và cháu trong gang tấc. Bà ôm chặt cái túi xách, ngồi thơ thẩn nhìn vào di ảnh con.
“Ba bốn năm, nó không về quê. Tết vừa rồi mới về quê thăm ông bà. Vậy mà, giờ đã như thế này… Làm sao tui tin được đây là sự thật“, bà nói rồi bưng mặt nức nở.
Đau lòng quan tài mẹ con đặt cạnh nhau
Đặt cạnh quan tài chị là quan tài con gái Đỗ Nguyễn Hương Nhi (17 tuổi). Con gái chị đã được khâm liệm tối qua và đặt đó, chỉ đợi tìm xác mẹ để hai mẹ con được nằm cạnh nhau.
Di ảnh cô học sinh trong chiếc sơ mi trắng, xung quanh là các vòng hoa của các bạn học sinh lớp 10A2.
Đến chiều nay, tại nhà tang lễ bệnh viện An Bình vẫn không ngớt các bạn em đến viếng, hết tốp này đến tốp khác, hết cô giáo chủ nhiệm lớp 8 đến cô giáo chủ nhiệm lớp 9…
Hàng dài các bạn xếp hàng vào thắp nhang cho Hương Nhi. Đó là các bạn học cùng lớp cấp 3, các bạn cũ ở trường cấp 2, trong đồng phục học sinh, vẫn còn mang ba lô trên vai.
Có cô bé cùng lớp cấp 2 với Nhi, khi vừa cắm nén nhang xong, quay qua thì mắt ướt đỏ. Cô bé chạy đến úp mặt vào nhóm bạn gái đang ngồi.
Thế rồi, cả nhóm con gái vừa vỗ về nhau, vừa chụm đầu vào nhau, ôm mặt khóc. Cô bé này cứ nhìn vào di ảnh bạn là nước mắt tự động chảy.
Theo các bạn học cùng thì “Nhi học giỏi lắm”. Nhi hòa đồng, nhiều người yêu quý, học giỏi nhất nhì lớp, thi vào lớp 10 điểm rất cao. Lớp đề cử Nhi làm lớp phó học tập nhưng em không chịu.
Một người bạn học cùng năm lớp 8 của em nói, đọc báo đài, nghe thông tin cháy bên chung cư và có tên bạn tử vong. Nhưng không nghĩ là Nhi bạn mình.
Bà nội em nói: “Tết con bé về nội, hỏi nó sao đi sớm vậy nó nói còn về quê ngoại ở Quảng Ngãi nữa. Nó hẹn hè về chơi với nội được lâu hơn mà chưa tới hè đã vầy đây….”
Bà nội em kể: “Căn hộ vẫn đóng cửa lại đàng hoàng, là hai mẹ con nó vẫn còn bình tĩnh, chốt cửa rồi mới chạy đi. Chỉ còn hai nấc thang nữa mà kiệt sức, ngạt khói mới chết”.
Sáng nay cô giáo chủ nhiệm của con bé tới viếng mới kể, nó tâm sự với cô giáo là nó thương bà nội dữ lắm. Bà nội lấy từng miếng xương miếng cá cho nó ăn. Cô giáo giống bà nội con nên con cũng thương cô giáo lắm”, bà kể mà hai hàng nước mắt chảy.
Giọng nói đứt quãng, bà cúi xuống, bưng mặt nghẹn ngào.
Theo Tuổi Trẻ