Nhói lòng cảnh mẹ ung thư chuẩn bị qua đời, con thơ tâm thần xoa đầu liên tục gọi: ‘Mệ ơi, mệ ơi…’
Cuộc đời em bất hạnh quá, em sinh ra vốn chẳng được bình thường, cha không nhận rồi sao mẹ cũng nỡ bỏ em lại mà đi?
Em Phan Đức Hiếu ở thôn 4, xã Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An bị mắc bệnh thiểu năng trí tuệ. Hiếu từ nhỏ sống cảnh không cha, mà mới đây em lại phải chứng kiến cảnh mẹ bị ung thư qua đời.
Ôm nỗi khổ tâm vô hạn khi người chồng không thừa nhận con, chị Phan Thị Huyền một mình ôm con sống những năm tháng tủi phận. Chị xót thương cho tấm thân bạc mệnh của mình, xót thương cho đứa con sinh ra mà tâm lý chẳng được bình thường như bao đứa trẻ khác.
Rồi tai họa ập đến, chị Huyền phát hiện mình bị mắc bệnh ung thư. Trong khoảng thời gian sống ngắn ngủi cuối đời, đối với chị nỗi đau thể xác do bạo bệnh hoành hành cũng chẳng bằng một phần nỗi đau trong tâm chị, nhìn đứa con thơ ngơ ngác đứng cạnh bên mà lòng chị đau nhói. Chị đã cố gắng, nhưng sức người làm sao chống nổi ý Trời, chị đành buông tay nhắm mắt về cõi thiên thu, đoạn tuyệt với hết thảy nhân duyên ai oán trong kiếp nhân sinh này.
Trong giây phút ly biệt, Hiếu xoa đầu người mẹ khốn khổ của mình, liên tục gọi: “Mệ ơi, mệ ơi…”. Tiếng gọi non nớt ngây thơ của đứa trẻ tật nguyền hòa lẫn trong tiếng khóc ai oán của những “người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh” cứ vậy mãi không thôi…
Chị Huyền đi rồi, bỏ lại đứa con bệnh tật không cha không mẹ, Hiếu từ nay sẽ ở cùng ông bà ngoại, trong xót xa ngậm ngùi, ông ngoại của Hiếu nói: “Chỉ lo sau ông bà già yếu quá rồi ra đi thì ai chăm lo cho nó. Hai ông bà chỉ lo trước mắt từng ngày thôi, không dám lo xa”.
“Giữa phố xá đông vui trẩy hội
Bé ngồi kia thấy tội, lòng đau”.
Nhân sinh đời người như cõi mộng ảo, có người đời này đến đây vốn để nhận phúc báo, sinh ra đã sống trong nhung lụa giàu sang hạnh phúc; nhưng cũng có những người đến đây chỉ để trả nợ chốn hồng trần. Có lẽ, chị Huyền đã trả xong món nợ từ bao đời; chỉ còn lại Hiếu, phía trước em là một bến bờ vô định, không ai dám tưởng tượng nó sẽ ra sao. Nhưng chẳng ai biết trước được tương lai, cũng chẳng ai thấu được lòng Trời xanh vợi, vạn vật đều có thể đổi thay. Hy vọng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với em!
Theo Daikynguyen