Khóc nghẹn khi chứng kiến cảnh con trai tâm thần, mẹ già hát ru là ngừng đập phá
Cứ mỗi lần con trai tâm thần lên cơn, cụ bà 80 tuổi lại cất lời hát ru khiến người con trai như tỉnh ngộ, ngừng đập phá.
“Còn cha còn mẹ thì thơm/Không cha không mẹ như đờn đứt dây/Đờn đứt dây còn xoay còn nối/Con mất cha mẹ con phải mồ côi”…
Những lời ru đó cất lên trong ngôi nhà nhỏ, ọp ẹp của bà Lô Thị Tằm (80 tuổi) trú tại thôn Bãi Sim, xã Thanh Kỳ, huyện Như Thanh, Thanh Hóa.
Bên trong ngôi nhà chẳng có thứ gì quý giá. Hình ảnh người mẹ già, dáng nhỏ thó ngồi đút từng thìa cơm cho đứa con trai đầu tóc bù xù, ngơ ngác khiến chúng tôi ám ảnh.
Chia sẻ hoàn cảnh với chúng tôi, bà Tằm kể, năm 1955, bà Lô Thị Tằm lập gia đình với ông Hà Văn Duyên, người cùng thôn. Dù nghèo đói nhưng hai ông bà vẫn hạnh phúc và có với nhau 6 người con.
Các con lớn lên đều xây dựng gia đình, yên bề gia thất. Hai ông bà rất mừng lòng và đã nghĩ đến hạnh phúc tuổi già cùng con cháu. Nhưng niềm vui ấy chẳng được bao lâu thì tai họa ập đến với gia đình.
Năm 1995, ông Hà Văn Thân, con thứ 4 của bà bị bệnh tâm thần. Hai năm sau, người con thứ 5, ông Hà Văn Huyên cũng mắc phải căn bệnh kỳ quái giống anh trai.
Trước khi phát bệnh, cả hai con của ông bà điều có vợ con và nhà riêng. Thấy chồng bị bệnh, không tự chăm sóc cho bản thân, hai cô con dâu đã bán hết của cải mang con bỏ đi không một lời từ biệt.
Thương con, hai ông bà đưa về cưu mang, lo chạy chữa thuốc thang, mong muốn con sớm hồi phục. Để có tiền chữa trị, hai người đã bán đi tất cả những giá trị trong nhà, nhưng bệnh tình không thuyên giảm mà còn có dấu hiệu tăng thêm.
Những ngày trái gió trởi trời, ông Thân thường cầm dao lùa chém hết những người trong nhà. Nhiều đêm mưa gió, bố mẹ già vẫn phải ngồi ở gốc chuối khóc vì bệnh của con lại tái phát.
Bà Lô Thị Tằm ngậm ngùi: “Sinh ra được 6 người con, 2 đứa mắc bệnh tâm thần, 4 đứa còn lại đều nghèo đói, tiền lo cho con ăn học còn chưa đủ nói gì đến tiền giúp mẹ chữa trị cho em. Những lần chúng phát bệnh hai ông bà già này lại phải lọ mọ chạy chốn”.
Con tâm thần ngừng đập phá khi mẹ hát ru
Khi bệnh tình của con chưa có dấu hiệu thuyên giảm thì ông Huyên, con trai thứ 5 tại nạn chết. Hai ông bà chỉ biết nén nỗi đau và tiếp tục rau cháo nuôi con.
Những ngày trời nắng, bà Tằm thường xuống sông mò cua bắt ốc, kiếm đồng tiền đong gạo. Còn ông Duyên dù đã già nhưng vẫn theo thanh niên làng lên đồi gánh quặng.
Ông Nguyễn Văn Đệ (68 tuổi), người cùng thôn cho biết: “Khi các con cụ mắc bệnh, để có tiền, hai cụ vẫn đi làm thêu như người bình thường. Thương cụ nên nhà cho gạo, nhà cho rau để hai cụ có cái ăn”.
Cuối năm 2014, bệnh tình và tuổi tác đã quật ngã ông Duyên, để lại mình bà Tằm chăm lo cho đứa con trai đã ngoài 50 tuổi.
Những ngày trở trời, ông Thân thường quậy phá, đuổi đánh mẹ. Có lần tủi thân trước số phận, bà Tằm buột miệng hát lên: “Chim trời ai dễ đếm lông. Nuôi con ai nỡ kể công tháng ngày”…
Kỳ lạ thay, lời ru vừa dứt thì ông Thân như tỉnh ngộ, không còn đập phá nữa. Từ đó trở đi, ngày nào bà Tằm cũng ngồi bên giường con hát ru, như nói về số phận hẩm hiu của mình.
Hơn 50 năm trước, bên chiếc võng ngày nào bà Tằm đã cất lên lời ru để mong con không lớn. Giờ đây, răng không còn, tiếng ru nghe như tiếng thều thào nhưng vẫn gắng gượng vì con khiến bao người chua xót.
Hiện sức khỏe bà Tằm đã yếu, lại bị bệnh phong nên bà không còn xuống sông mò cua, bắt ốc được nữa. Mọi sinh hoạt của 2 mẹ con chỉ chông chờ vào sự giúp đỡ của hàng xóm láng giềng và những đồng phụ cấp tuổi già.
Ông Lương Văn Inh – Chủ tịch xã Thanh Kỳ cho biết: “Gia đình cụ Lô Thị Tằm thuộc hộ nghèo của xã, hàng năm xã vẫn tổ chức những đợt thăm hỏi tặng quà, động viên mẹ con cụ”.
Theo Dân Việt