Nghẹn ngào : Tiếng khóc con thơ kéo người mẹ ung thư dạ dày giai đoạn cuối vượt qua cánh cửa tử thần trở về chờ gặp con
Trước viễn cảnh không còn sống được bao lâu nữa, sự mãnh liệt, thiêng liêng của tình mẫu tử kéo người mẹ vượt qua mọi đớn đau để trở lại cuộc đời….để gặp con.
Khi nhắc đến hoàn cảnh của chị Vũ Thị Dung (30 tuổi, quê Gia Lai), một nữ bệnh nhân đang điều trị tại Bệnh viện Đại học Y Dược TPHCM (BV ĐHYD), các y bác sĩ tại khoa Phụ sản không khỏi xúc động. Không chỉ vì chị Dung đang bị căn bệnh ung thư dạ dày hành hạ, mà còn bởi chị đang phải gắng gượng từng phút từng giờ, chờ đợi tin tốt lành từ đứa con mình mới sinh ra.
Con sắp chào đời, mẹ cận kề cửa tử
30 tuổi, chị Dung là một giáo viên tiểu học đương thời xuân sắc với gương mặt dễ thương, làn da trắng trẻo. Lập gia đình ít lâu với một người đàn ông cùng quê, chị Dung mang thai. Đứa con đầu lòng là động lực rất lớn cho hai vợ chồng, cả hai cùng cố gắng cật lực để vun đắp cho tổ ấm của mình. Tuy nhiên trời không chiều lòng người, ngay từ lúc có em bé, chị Dung liên tục nôn ói, sụt cân. Nghĩ đây chỉ là triệu chứng nghén thông thường nên hai vợ chồng chủ quan mà không đi khám.
Cho đến tuần thứ 27 của thai kỳ nhưng tình trạng nôn ói không thuyên giảm, từ 48kg trước khi mang thai chỉ còn 35 kg, chị Dung gầy xộc, sức khoẻ đã vô cùng yếu. Đến xét nghiệm máu tại BV địa phương nhưng không phát hiện được gì, lo lắng cho hai mẹ con chị Dung, người chồng tìm xuống một BV phụ sản ở Sài Gòn thăm khám.
Ngay khi làm các kiểm tra ban đầu, nơi đây nghi ngờ chị Dung mắc căn bệnh hiểm nghèo, nên ngay lập tức chuyển sản phụ sang BV ĐHYD. Tại đây, chị được nội soi dạ dày, và sự thật cũng dần lộ diện. Cái tin mình mắc căn bệnh ung thư dạ dày giai đoạn cuối, hẹp môn vị như bản án tử đổ sầm vào đầu chị Dung. Lúc này, chị đã không ăn uống được và ói ra máu rất nhiều. Đáng lo ngại nhất, đứa trẻ trong bụng chị đã cận kề ngày sinh nhưng lúc này, tính mệnh của hai mẹ con bị đặt trong trạng thái báo động.
“Lúc nhận được kết quả chẩn đoán của bác sĩ, vợ tôi trào nước mắt, vừa thương con lại vừa thương cho chính bản thân mình. Con chỉ mới 27 tuần, mà giờ vợ không thể ăn được, không thể ngủ được, nôn ói liên tục thì làm sao có sức lực” – anh Thịnh kể.
Những ngày đầu hay tin mình mang bạo bệnh, chị Dung khóc rất nhiều, tinh thần như rớt xuống vực thẳm. Sự giày vò của căn bệnh nghiệt ngã khiến không ít lần, người phụ nữ muốn tự kết liễu đời mình. Chị cũng nhất quyết không cắt phần dạ dày ung thư đã di căn mà chỉ mong mổ bắt con ngay. Không còn cách nào khác, người chồng cùng các y bác sĩ, điều dưỡng tại khoa Sản phải luôn luôn túc trực bên cánh cửa phòng bệnh, ngăn ngừa nữ bệnh nhân có hành động dại dột.
Mẹ ung thư dạ dày giai đoạn cuối cố gượng sống vì con.
“Vì con, tôi phải sống”
Một cuộc hội chẩn liên chuyên khoa giữa các khoa Ngoại Tiêu hóa, Dinh dưỡng, Hóa trị ung thư, Phụ sản và Nhi đã được tổ chức khẩn cấp để đưa ra hướng điều trị tốt nhất cho chị Dung. Không thể mổ bắt đứa trẻ ra khỏi bụng mẹ ngay lập tức bởi chị Dung quá yếu, đồng thời thai cũng chưa đủ tháng, các BS chọn cách điều trị nội, truyền máu và chất dinh dưỡng qua đường tĩnh mạch để nâng đỡ thai, truyền chất hỗ trợ phổi cho thai nhi, đồng thời giúp tăng cường sức lực cho người mẹ, bởi lúc này chị Dung đã không thể ăn uống qua đường miệng được nữa.
Ngày 5-7, khi thai được 31 tuần, chị Dung bắt đầu xuất huyết. Không thể chờ đợi thêm được nữa, các bác sĩ của khoa Phụ sản BV ĐHYD đã tiến hành mổ bắt con khẩn cấp. Bé trai ra đời chỉ nặng 1.500 gram, nhưng đó là sợi dây cứu cánh vô cùng thần kỳ. Ngay khi tiếng khóc trẻ thơ cất lên, phá tan bầu không khí căng thẳng trong phòng mổ, chị Dung biết rằng mình không thể buông xuôi cho số phận. Bằng mọi cách, chị phải tồn tại để nuôi nấng giọt máu đầu tiên và có thể là cuối cùng của mình. Ngay khi vừa ra đời, vì nhẹ cân lại thiếu tháng, bé trai con chị Dung được chuyển ngay sang BV Nhi đồng để chăm sóc tích cực.
Không còn đứa nhỏ trong bụng, các BS bắt đầu tập trung điều trị cho người mẹ. Lúc này, dạ dày người mẹ đã bị xâm lấn và chảy máu rất nhiều. Không còn chần chừ như trước, chị Dung chấp nhận để các BS khoa Ngoại Tiêu hóa tiến hành cắt dạ dày toàn bộ, làm sạch và nối thực quản với hỗng tràng. “Tôi chỉ nghĩ phải làm mọi thứ theo lời BS, làm cách nào cũng được, miễn là mình được kéo dài tuổi thọ. Vì con, tôi phải sống” – chị Dung nói.
Và tình mẫu tử đã mang lại điều thần kỳ. Cuộc đại phẫu thành công, đưa người mẹ ung thư giai đoạn cuối trở về từ cõi chết. Hậu phẫu, chị Dung ăn uống được trở lại. Vui mừng hơn, chị đã nở được nụ cười lạc quan sau nhiều ngày suy sụp.
Đại diện phòng CTXH, BV ĐHYD cho biết, trong suốt thời gian điều trị, nơi đây đã phải chia làm 2 ekip, một mặt vừa vào viện mỗi ngày để động viên nữ bệnh nhân, mặt khác kết nối với BV Nhi để cập nhật tình trạng của đứa bé hằng ngày. Cứ nghe được con khoẻ mạnh, chị Dung lại lạc quan hơn, sức khoẻ vì thế cũng tiến triển tốt.
Đại diện phòng CTXH kể về quá trình điều trị tinh thần cho sản phụ.
ThS.BS Võ Duy Long – Phó khoa Ngoại Tiêu hóa chia sẻ: “Ban đầu, chúng tôi chỉ mong cứu bệnh nhân được ngày nào hay ngày đó, vì bệnh đã quá nặng, nhưng đạt được sức khoẻ như hôm nay đã quá thần kỳ. Hướng điều trị tiếp theo cho chị Dung sẽ hóa trị, dự kiến sẽ tiến hành sau 1 tháng nữa. Đội ngũ y, BS của BV chỉ có một mong mỏi duy nhất, là giúp bệnh nhân sống được, nuôi dạy con nên người“.
Tuy nhiên, cuộc chiến đấu với bệnh tật của chị Dung đang cực kỳ không cân sức. Chồng là nông dân thu nhập chẳng bao nhiêu, đồng lương giáo viên của người vợ cũng rất ít ỏi. Những ngày qua, thời gian nằm viện của hai mẹ con chị Dung đã ngốn khoản tiền 80 triệu đồng, đa phần trong số đó là tiền vay mượn. Những ngày sắp tới, khi người vợ chữa căn bệnh ung thư dạ dày, con số ấy sẽ nhân lên gấp nhiều lần. Liệu tình mẫu tử thiêng liêng có chiến thắng được bệnh tật hay không, khi mà viện phí là thứ mà người mẹ không thể kham nổi…
Mọi đóng góp cho trường hợp của hai mẹ con chị Nguyễn Thị Dung, xin vui lòng liên hệ phòng Công tác xã hội BV ĐHYD, điện thoại (028) 3952 5350.
Theo:Trí thức trẻ