Khi người ta không có tiền, mới hiểu được những điều như thế…
Tiền bạc vốn là vật ngoài thân. Tiền có thể giúp chúng ta thu hoạch được rất nhiều thứ, nhưng không có tiền, lại khiến chúng ta hiểu được đạo lý thật thâm sâu…
Khi người ta không có tiền, mới hiểu được: Nghèo thì giữa chợ đông không ai thèm hỏi, giàu thì tại rừng sâu vẫn lắm kẻ thăm
Có tiền rồi, dù là người quen hay không quen, người thân hay không thân, bằng hữu xa gần đều tìm đến.
Lúc không có tiền, thì dù là người quen hay không quen, thân bằng quyến thuộc đối với bạn cũng đều giữ một khoảng cách.
Khi bạn không có tiền, mới hiểu được, có tiền thì tựa như ông quan lớn, không tiền tựa như kẻ thứ dân
Có tiền, bạn nói điều gì cũng là đúng đắn, làm gì cũng đều hợp lý, lớn lên dù xấu xí cũng trở thành bảnh bao.
Không tiền, dù bạn nói gì cũng đều là sai, làm cái gì cũng trở thành càn rỡ, lớn lên dù đẹp đến mấy cũng biến thành tầm thường.
Khi không có tiền, mới hiểu được, là địch hay bạn cũng chỉ ở giữa một chữ tiền
Có tiền, dù có thâm thù đại hận cũng có thể biến thành hư ảo, trong các mối quan hệ lợi ích, địch nhân cũng có thể trở thành bằng hữu.
Không có tiền, dù quan hệ tình sâu nghĩa nặng, cũng có thể tan thành mây khói, trong các mối quan hệ lợi ích, bằng hữu lập tức biến thành kẻ địch.
Con người sống, đừng nói đến tiền. Đề cập đến tiền ắt tổn thương tình cảm. Có tiền, cần phải hạ giọng; không tiền, nhớ phải nỗ lực, phong thủy luân chuyển, ba mươi năm nước sông Hoàng Hà lại đổi chiều một lần. Con người không thể suốt đời nghèo khó, cũng không thể mãi mãi giàu sang.
Đừng để người khác cứ luôn phải giúp đỡ mình, hãy cố gắng làm thật tốt, nỗ lực thật nhiều, để chính mình là người đi giúp kẻ khác. Nhớ kỹ một câu, bất kể là có tiền hay không, cần phải hiểu được cảm ân, càng không thể quên cuộc sống của chúng ta từ đâu mà có.