Ăn cơm tay không bưng bát sẽ nghèo 1 đời, quen thói rung chân sẽ khổ 3 kiếp!
Tay không bưng bát, rung chân liên hồi là những thói quen rất xấu. Mặc dù thường nghe trưởng bối phê bình không tốt phải sữa đổi, nhưng chẳng nói ra nguyên nhân thuyết phục thật khó lòng mà người đời nguyện ý sữa đổi. Không tin bạn nhìn xung quanh xem, có phải luôn có những người chân rung không ngừng, tay không bưng bát? Nếu có, hãy nhanh chóng chỉ họ xem ngay bài viết này.
Mỗi một cử chỉ hành vi đều là nét riêng của mỗi người. Trong đó, ngồi có dáng ngồi, đứng có dáng đứng, ăn có cách ăn… Người xưa nói “tướng do tâm sinh” thật là có đạo lý. “Nhìn tướng biết người” là có ý nói rằng, nhìn bề ngoài của một người sẽ biết rõ người ấy như thế nào.
Cho nên, mỗi người nhất định không được xem thường những điệu bộ, tướng mạo, tư thế bề ngoài của mình. Hãy cùng đọc câu chuyện dưới đây:
Nhiều năm trước, tôi có ăn tối cùng với một nhóm bạn. Trong bữa ăn, có một cậu bạn mà tôi chưa quen đã khiến tôi phải chú ý. Bởi vì, trong lúc ăn, cậu ấy có những cử chỉ không giống với những người bạn khác. Tay của cậu ấy không bưng bát cơm lên, cũng không để bên cạnh bát cơm mà lại dúi xuống dưới bàn, hơn nữa hai chân còn rung rất mạnh.
Sau khi ăn cơm xong, người bạn này tạm biệt chúng tôi và về trước còn tôi ở lại cùng nhóm bạn trò chuyện. Một cậu bạn đột nhiên hỏi tôi đánh giá như thế nào về người bạn kia. Tôi nói: “Cậu ấy sau này rất khó phát đạt, thậm chí có thể nghèo khổ cả đời.”
Cậu bạn tôi lại hỏi: “Tại sao cậu lại nhận xét như vậy?”
Tôi trả lời: “Người xưa đã từng nói: Khi ăn cơm, bàn tay nhất định phải nâng bát cơm lên, bàn tay không nâng bát cơm lên thì người đó sẽ nghèo khổ cả đời.”
Nhiều năm sau, tôi lại vô tình nghe được bạn bè kể về tình huống của cậu bạn kia. Quả nhiên trong mấy năm đó, cậu ta là một người không làm được việc gì, không biết đã thay đổi bao nhiêu công việc, cũng đã từng đi buôn bán nhưng mà hầu như toàn bị lỗ đến hết cả vốn. Việc gì cậu ấy cũng làm không thành, luôn ở vào tình trang khốn đốn, phiêu bạt.
Tục ngữ có câu: “Phải để đồ ăn theo miệng, chứ đừng để miệng theo đồ ăn,” ý nói rằng, con người khi ăn bất kể thứ gì đều phải đưa đồ ăn vào miệng chứ đừng chúc đầu rồi đưa miệng đến chỗ đồ ăn để ăn.
“Cây rung thì lá rơi, người rung thì phúc bạc”. Rung chân cũng là một loại tướng xui xẻo, phá tài. Dân gian còn có câu: “Nam mà rung chân thì cùng cực, nữ mà rung chân thì hèn hạ.” Nếu như một người có thói quen này, cứ ngồi xuống là bắt đầu rung chân nhún vai thì lúc nào cũng ở vào trạng thái không yên ổn. Đối với nam thì sẽ không tụ tài, đối với nữ thì sẽ hèn hạ, ăn nói tùy tiện và phá sản.
Từ tướng học mà nói, rung chân là một loại tướng phá tài. Người thường xuyên rung chân sẽ đem vận may, phúc khí và tài vận của mình rơi rụng hết. Hơn nữa, rung chân còn là một loại biểu hiện của sự bất cẩn, ham chơi cho nên mọi người nên tránh xa thói quen này.
Có một vài người khi ngồi thường thích nhún vai, đi đường cũng nhún vai.
Ngoài ra, nhún vai cũng là một loại cử chỉ biểu hiện tổn tài. Có một vài người khi ngồi thường thích nhún vai, đi đường cũng nhún vai.
Trong giới võ thuật, luyện Thái Cực quyền, Bát Quái chưởng, Hình Ý chưởng… đều yêu cầu “trầm vai rủ khuỷu”. “Trầm vai” là chỉ việc yêu cầu buông lỏng xương bả vai, không được để nó nhô lên. “Rủ khuỷu” là thả lỏng cùi trỏ cho nó rủ xuống. Chỉ có “trầm vai” mới có thể thả lỏng được vai, thả lỏng xương đầu vai, tùy ý xoay vai, có thể duỗi vai và cơ bắp một cách thoải mái, vai chùng xuống sẽ giúp cho ngực hơi ưỡn ra trước, từ đó giúp cho khí dồn xuống đan điền.
Nếu một người hay nhún vai, cổ của người ấy sẽ luôn gắng gượng hướng về phía trước. Mọi người thử nghĩ xem, điệu bộ đó chẳng phải giống như con gà lúc nào cũng vươn cái cổ về đằng trước đề bới tìm đồ ăn sao? Cho nên mới nói, người hay nhún vai sẽ có cuộc sống khó khăn, bất ổn, rủi ro thường hay đến.
Tuy nhiên, hết thảy của cải, danh dự, địa vị của một người đều chỉ là biểu hiện bề ngoài. Đức hạnh mới là căn bản. Câu nói “Hậu đức tái vật” (tạm dịch: đức dày nâng đỡ vạn vật) là tuyệt không sai điểm nào. Người am hiểu văn hóa truyền thống sẽ không khó khăn để có được tài phú. Bởi họ am hiểu về văn hóa truyền thống là am hiểu về hành đức mà hết thảy tài phú cũng đều là từ đức mà ra.
Theo NTDTV