Nghẹn ngào nỗi lòng của người mẹ: “5 năm trước bị trao nhầm con, giờ nhận lại con ruột nhưng không thể vứt bỏ con nuôi”
Sau khi về với cha mẹ đẻ, hai đứa trẻ trong vụ bệnh viện trao nhầm con ở Bình Phước đã sống chung, trở thành chị em thân thiết.
Giữa trưa nắng, xóm nhỏ nơi gia đình anh Vũ Đình Khiên (40 tuổi, thị xã Bình Long) – cha của hai bé gái trong vụ trao nhầm con ở Bình Phước cách đây 5 năm – sinh sống vắng vẻ hơn bao giờ hết.
Từ ngày phát hiện bé Lan Anh (con ruột) và Ngọc Yến (tên thường gọi ở nhà là Thìn, đứa con gái đã nuôi dưỡng 4 năm) bị bệnh viện trao nhầm, cuộc sống gia đình anh Khiên bị đảo lộn rất nhiều. Anh bảo để giúp các con hòa nhập với môi trường sống mới không phải điều dễ dàng, hai nhà phải cố gắng hết sức.
Chấp nhận nuôi thêm bé trao nhầm
Nhớ lại 5 năm trước, anh Khiên cho hay, cuối năm 2012, chị Nga (27 tuổi) với chị Liên (24 tuổi) sinh hai bé gái cùng ngày cùng giờ tại Bệnh viện Đa khoa Bình Long và bị trao nhầm con ở Bình Phước.
9 tháng nuôi nấng, anh thấy con không giống ai trong nhà nên sinh nghi nhưng chỉ dám để bụng. Đến tháng 5/2016, bố vợ anh đi bán bánh mỳ dạo tình cờ thấy một bé gái con người dân tộc giống đứa con đầu của anh. Ông đã về nhà thông báo và thuyết phục hai vợ chồng mang bé Thìn đi xét nghiệm ADN.
Kết quả cho ra hai cha con anh không cùng huyết thống. Vợ chồng anh liền khiếu nại bệnh viện, đồng thời đề nghị xét nghiệm ADN con gái của chị Liên, mới biết hai bên bị trao nhầm con suốt 4 năm qua.
Sau khi xảy ra sự việc, đại diện bệnh viện đã gặp mặt xin lỗi, bồi thường mỗi gia đình 20 triệu đồng và yêu cầu trao trả các bé cho cha mẹ ruột.
Giây phút hai đứa trẻ gào khóc chia tay ba mẹ nuôi khiến vợ chồng anh Khiên đau thắt.
“Lúc lên xe về bản Sóc với mẹ ruột, bé Thìn khóc nức nở khiến hàng xóm không kìm được nước mắt. Còn vợ chồng tôi phải tránh mặt, sợ con nhìn thấy. Vậy mà, nó vẫn gọi tìm “Ba mẹ ơi! Con thương ba mẹ sao nỡ bỏ con”. Cuối cùng, tôi phải bế con bé vào trong đó.
Đến nơi, tôi vờ đưa nó cho dì mang đi tắm rồi tranh thủ đón con mình về. Khi ấy, con bé cũng khóc dữ, không chịu rời mẹ Liên.
Trong khi đó, ở bản Sóc, bé Thìn cũng trầm tư, khóc nhớ thương ba mẹ nuôi. Họ kể con bé chẳng chịu chơi đùa, cứ ra ngoài ngóng chờ ba Khiên mẹ Nga vào đón, thậm chí còn bỏ ăn”, chị Nga nhớ lại.
“ Tôi thương Thìn nên đón về nuôi, chứ bé vẫn là con ruột chị Liên”
Thấy tình hình không ổn, nhất là lo sợ các con ảnh hưởng tâm lý sau này, hai gia đình đã bàn bạc và quyết định cho các con về sống chung, luân phiên mỗi nhà một tuần. Tuy nhiên, dạo gần đây để thuận tiện cho việc học của các con, cuối tuần anh Khiên mới chở lũ trẻ vào bản chơi.
Ngoài ra, để không phải làm lại giấy khai sinh, hai bé đã đổi tên cho nhau Lan Anh – Ngọc Yến. Do bé Lan Anh sinh trước 15 phút nên được làm chị, Ngọc Yến là em.
Vui mừng vì có thêm một đứa con nhưng chính điều đó đã khiến vợ chồng anh Khiên vất vả. Trước anh đi làm cuối tuần về với vợ con, nay hơn một tháng mới về 1 lần. Thậm chí, anh phải theo công trình xuống tận Đồng Nai, Bình Dương.
“Nuôi 2 đứa, tôi có thể đi làm phụ giúp chồng kiếm tiền trang trải cuộc sống. Giờ bé Thìn về ở chung, tôi phải ở nhà chăm sóc 3 đứa trẻ. Chúng đã đến tuổi đi học, cần có mẹ ở nhà cơm nước, tắm rửa…”, chị Nga tâm sự.
Vợ vừa dứt lời, anh Khiên thổ lộ: “Theo dự kiến, vợ chồng tôi sẽ sinh thêm một cháu nữa. Nhưng bé Thìn về sống chung nên đành hoãn kế hoạch vì cố gắng đến từng này là đuối sức rồi”.
Trong lúc ba mẹ đang trò chuyện, 3 chị em: Lan Phương, Lan Anh, Ngọc Yến chơi đùa cùng nhau trong khoảng sân nhỏ trước nhà. Thi thoảng, bé Lan Anh lại chạy đến bên mẹ mách nhỏ: “Mẹ ơi! Chị hai và em út bắt nạt con”.
“Con bé mới chỉ hòa nhập chừng 70-80% thôi. Nó trầm tính, ít nói và yếu ớt lắm! Hồi mới về, nó bị suy dinh dưỡng nặng. Sau nhờ ăn uống bồi bổ tốt nên có tăng cân.
Lan Phương và Thìn hay bắt nạt nó, nhưng vô trong Sóc nó nạt lại con bé Thìn đó. Tôi cũng răn đe để tụi nhỏ biết yêu thương nhau. Bữa nay, 2 đứa đi học về kể ngồi cùng bàn, nằm ngủ cạnh,…”, chị Nga kể.
Vợ chồng anh Khiên cho biết, sẵn sàng tạo điều kiện để chị Liên có thể đón bé về nuôi bất cứ khi nào. “Giờ hai bên gia đình đều coi Lan Anh và Thìn là con một nhà. Mình thương Thìn nên đón về nuôi chứ bé vẫn là con ruột chị Liên. Khi nào chị ấy ổn định thì nhận lại cũng được”, anh Khiên chia sẻ.
Có lẽ, sự lựa chọn hiện tại của hai gia đình là giải pháp tốt nhất cho các bé lúc này. Từ nay, hai đứa trẻ có hai gia đình, hai bố mẹ để yêu thương và được yêu thương. Cũng hy vọng, những người làm y tế sẽ cẩn trọng hơn để không có gia đình nào, đứa trẻ nào phải trải qua chuyện như thế!
Theo Khám phá