Phật dạy Người uống rượu tụng kinh không linh
Vào cuối đời nhà Minh, chùa Thứu-phong ở Trường-An có hòa-thượng Tế Châu, đạo hạnh tinh tiến nhưng cho rượu không thuộc ngũ-huân (hành, hẹ, tỏi, củ kiệu, thuốc lá). Tuy không uống thường xuyên nhưng vẫn uống rượu ngâm thuốc cho bổ cơ thể.
Một hôm hòa thượng nằm mơ thấy một nữ thí chủ trong chùa đến nói:
– Bạch thầy, con đã rời khỏi thế gian. Trong suốt đời con chưa làm một điều gì ác cả, nhưng cũng chưa làm một việc thiện nào, mong thầy tụng kinh Pháp-Hoa hồi hướng cho con, đặng con đầu thai vào chỗ tốt.
Theo lời thỉnh cầu, Tế-Châu hòa-thượng quỳ trước Phật đường niệm kinh Pháp-Hoa hồi hướng cho nữ thí chủ. Tiết trời đương vào mùa hạ, khí hậu nóng nực, khi tụng đến quyển thứ năm hòa-thượng cảm thấy môi khô và khát nước, vì kiếm không có trà, hòa-thượng bèn lấy rượu thuốc để giải khát và tiếp tục tụng tiếp hết quyển kinh.
Qua ngày thứ hai, nữ thí chủ đến báo mộng cho hòa-thượng:
– Cám ơn thầy đã tụng kinh hồi hướng cho con. Khi thầy tụng từ quyển thứ nhất đến quyển thứ tư, dưới âm-phủ đều có kim quang xuất hiện, Diêm-Vương chuẩn bị cho con đi đầu thai, nhưng từ quyển thứ năm trở đi thì kim quang không xuất hiện nữa, chỉ ngửi thấy mùi rượu xông mũi. Nay mong thầy từ-bi tụng thêm một lần cho con, con sẽ đội ơn thầy.
Khi hòa-thượng tỉnh dậy, mình nổi da gà, từ đó thâm tín rượu là một giới phải giữ và chừa rượu từ đó.
Thị tửu bội loan – Thích nghĩa: Say mê rượu chè, mất đi nhân tình mà làm chuyện trái ngược với luân-lý đạo-đức.
Rượu làm loạn tính người, là một trong ngũ giới của nhà Phật, khi rượu thấm bụng thì sát, đạo, dâm, vọng đều nối gót theo sau.
Trích Thái Thượng Cảm Ứng Thiên