“Tiếng kêu cứu” trong đêm của nạn nhân bị giết hại sau hơn 1000 ngày vùi sâu dưới đáy sông
Bị kẻ sát nhân giết hại tàn nhẫn để cướp tiền, cướp tài sản rồi bị vùi sâu dưới dòng nước bạc, những tưởng tội ác tày trời ấy mãi mãi bị ẩn chìm trong bóng đêm. Nhưng không, linh hồn chết oan của người xấu số đã liên tiếp kêu oan khi màn đêm buông xuống suốt hơn 1.000 ngày để rồi, một ngày, bộ hài cốt bị vùi sâu dưới đáy sông bỗng nhiên trồi dậy, tố cáo, vạch mặt kẻ sát nhân trước thanh thiên bạch nhật.
Bóng áo trắng lập lờ dưới làn nước lạnh
Từ nhiều năm nay, quán chè chén của bà H. ở ven sông Phó Đáy, thuộc thôn Nội Điện, xã An Hòa, huyện Tam Dương, tỉnh Vĩnh Phúc đã trở thành điểm dừng chân nổi tiếng của khách thập phương mỗi khi qua đò và của dân thuyền chài, đám công nhân hút cát.
Quán tuy nhỏ bé, đơn sơ nhưng được cái chè ngon, bà chủ quán lại xởi lởi nên khách ghé uống chè rất đông.
Chuyện trong làng, ngoài xóm vì thế cứ nổ râm ran. Cũng bởi lẽ đó mà nhiều người đã gọi quán nước của bà H. là “Trung tâm thông tấn xã”. Muốn biết chuyện to, chuyện nhỏ gì vừa xảy ra trong xã, trong huyện, chỉ cần ghé qua quán bà vài phút là nắm hết tình hình.
Đầu năm 2010, quán nước bà H. bắt đầu xôn xao chuyện một số người mỗi khi qua đò vào lúc chập tối, nhất là vào những đêm trăng suông, thường nghe thấy tiếng người kêu cứu vọng lên từ đáy sông.
Tiếng kêu ấy nghe văng vẳng lúc gần, lúc xa, lúc mờ, lúc tỏ, rất ai oán, não nùng. Người đầu tiên nghe thấy tiếng kêu ấy và kể lại cho bà H. nghe là chị K., người lái đò góa chồng.
Thoạt đầu, bà H. chẳng tin, nghĩ chị K. yếu bóng vía, nghe tiếng gà tưởng tiếng quốc hoặc bịa chuyện để hù dọa bà. Nhưng sau đó, rất nhiều người chở đò, đi đò lúc đêm khuya đều kể cho bà nghe câu chuyện tương tự với những tình tiết khá giống nhau với ánh mắt vừa sợ hãi, vừa hoang mang thì bà bắt đầu tin.
Có người còn run rẩy kể: có lần, họ còn nhìn thấy rõ mồn một trong ánh trăng sáng vằng vặc đêm rằm, dưới làn nước lạnh, lập lờ một bóng áo trắng. Họ đánh liều, lấy mái chèo vớt chiếc áo thì chiếc áo biến mất. Từ chỗ đó, bỗng vọng lên tiếng khóc than i ỉ nghe rất buồn thảm, thê lương.
Câu chuyện về tiếng kêu than văng vẳng trên sông Phó Đáy vào ban đêm, từ quán chè chén của bà H., lập tức lan truyền nhanh như gió.
Cả làng xôn xao, đặc biệt là khi đám thanh niên trai tráng, khỏe mạnh làm việc trên những con tàu khai thác, chuyên chở cát khẳng định: Đã nhiều lần nghe tiếng kêu cứu ấy. Và mặc dầu, tiếng động cơ máy tàu kêu ầm ầm thì âm thanh nghe có vẻ rất yếu ớt kia vẫn đập thẳng vào tai họ.
Nhiều lần, khi nghe thấy tiếng kêu cứu, chủ tàu lẫn thợ thuyền đều dỏng tai lên nghe, rồi lấy đèn pin quét khắp mặt sông để tìm xem có người nào bị chết đuối hay không. Song tuyệt nhiên không phát hiện ra điều gì bất thường cả.
Duy chỉ có hai lần vào đêm rằm tháng Bảy, họ nhìn thấy một gia đình mang hương hoa vàng mã ra giữa sông để cúng lễ. Lửa đốt sáng rực cả một khúc sông. Cả nhà gia chủ xì xụp khấn vái. Khi phát hiện ra có người trên tàu để ý, họ vội vã lên xe đi thẳng.
Đỉnh điểm của câu chuyện về tiếng kêu cứu nửa thực, nửa hư ấy là chuyện của một công an viên xã Liên Hòa, huyện Lập Thạch. Trong một buổi trực đêm, anh bất ngờ nhận được một cuộc điện thoại từ số máy lạ.
Phía đầu dây bên kia là giọng khàn khàn, âm âm u u của một người đàn ông, nói rằng, nếu sắp tới, có phát hiện một bộ hài cốt nào thì đó là một vụ giết người.
Vừa nói dứt câu, người đàn ông đó dập máy. Sửng sốt, hoang mang, anh công an viên đã nhiều lần điện lại vào số máy điện thoại đó nhưng không thể liên lạc được.
Tổng đài luôn báo: “Số thuê bao quý khách vừa gọi không đúng”. Và câu chuyện kỳ bí này có lẽ mãi ở trong màn bí mật nếu không có một ngày…
Bộ hài cốt bất ngờ được phát hiện dưới dòng nước bạc
Chiều ngày 4/5/2010, tàu hút cát của một công ty tư nhân đang tiến hành khai thác trên sông Phó Đáy thì bất ngờ phát hiện có dấu hiệu lạ ở phía ống hút.
Nghi có vật thể lạ mắc ở đầu ống, một số công nhân của tàu liền xuống kiểm tra thì phát hiện có một chiếc quần dài mắc ở phần miệng ống. Gỡ chiếc quần đó ra, họ giật nảy mình khi một số đoạn xương giống với xương người bỗng nhiên rơi ra.
Xem xét một hồi lâu, các công nhân khẳng định chắc chắn đây là xương người nên đã báo cáo sự việc lên chính quyền địa phương.
Chính quyền vội báo lên Công an tỉnh Vĩnh Phúc. Nhận được thông tin, lực lượng điều tra hình sự Công an tỉnh Vĩnh Phúc ngay lập tức có mặt tại hiện trường để xử lý.
Công tác khai quật khu vực nghi là có hài cốt được thực hiện cẩn thận, kỹ lưỡng. Sau nửa tiếng lặn ngụp, tìm bới, họ thu lượm được rất nhiều xương người, sắp xếp lại thành một bộ hài cốt khá hoàn chỉnh dù có thiếu một vài bộ phận.
Kết quả giám định cho thấy, nạn nhân có rất nhiều vết thương ở phần đầu. Đây được cho là nguyên nhân dẫn đến tử vong.
Căn cứ vào những kết quả này, bước đầu, Công an tỉnh Vĩnh Phúc nhận định, rất có thể đây là một vụ giết người nên đã tổ chức một cuộc họp khẩn.
Ban chuyên án được thành lập, nhanh chóng tiến hành điều tra. Cán bộ pháp y Viện Khoa học hình sự Bộ công an tiến hành xét nghiệm bộ hài cốt.
Viện Khoa học hình sự kết luận: Nạn nhân là nam giới. Thời điểm tử vong vào khoảng giữa năm 2007.
Vậy nạn nhân xấu số này là ai? Lấy hiện trường phát hiện ra hài cốt làm tâm điểm, các mũi trinh sát tỏa ra các hướng khác nhau để rà soát, thu thập.
Tất cả danh tính những người đàn ông mất tích 3 năm đổ về trước ở các địa phương trong vùng đều được ghi lại. Từ đó sàng lọc, tìm kiếm.
Chính nhờ phương pháp điều tra tập trung có chủ điểm này mà chỉ một thời gian ngắn sau đó, Công an tỉnh Vĩnh Phúc đã nắm được thông tin về danh tính một người đàn ông bỗng nhiên mất tích vào năm 2007.
Đó là anh Phan Văn Thu, trú tại thị trấn Hợp Hòa, huyện Tam Dương, tỉnh Vĩnh Phúc, chuyên làm nghề thu mua nứa.
Theo như thông tin từ gia đình người mất tích cung cấp thì vào khoảng tháng 8/2007, anh Thu có đi thu mua nứa ở xã kế bên và từ đó không thấy trở về. Gia đình đã báo cáo lên cơ quan chức năng nhưng mấy năm đã trôi qua mà vẫn không hề có thông tin gì.
Chắp nối những thông tin từ lực lượng kỹ thuật hình sự và thông tin từ phía gia đình anh Thu, lực lượng điều tra nhận thấy có sự trùng khớp về yếu tố thời gian giữa sự mất tích của anh Thu và thời điểm tử vong của nạn nhân xấu số dưới sông Phó Đáy.
Lãnh đạo Công an tỉnh Vĩnh Phúc ngay sau đó đã chỉ đạo mang mẫu phẩm của bộ hài cốt và mẫu phẩm do gia đình anh Thu cung cấp đưa lên Viện kỹ thuật hình sự, Bộ công an để xét nghiệm ADN.
Sau một thời gian khẩn trương xét nghiệm, kết quả cho thấy, hai mẫu phẩm này trùng khớp. Như vậy, có thể khẳng định, bộ hài cốt kia chính là anh Thu và rất có thể người đàn ông này đã bị sát hại trong ngày đi thu mua nứa.
Tội ác bị phơi bày
Gia đình anh Thu cho biết, ngày anh Thu đi mua nứa có mang theo khoảng 5 triệu đồng và chiếc xe máy Future anh mới mua. Căn cứ vào thông tin này, lực lượng điều tra nhận định, kẻ sát hại anh Thu với động cơ giết người, cướp của.
Nhiệm vụ tiếp theo của ban chuyên án là phải xác định được nơi anh Thu đã bị sát hại để từ đó sẽ khoanh vùng đối tượng.
Các trinh sát đã bí mật tiếp cận gia đình thường bán nứa cho anh Thu. Gia đình đó cho biết, hôm anh Thu đến mua nứa đúng vào ngày rằm tháng Bảy năm 2007.
Hôm ấy, gia đình hết nứa nên hẹn anh Thu hôm khác quay lại. Vì đã trưa nên gia đình mời anh Thu ở lại ăn cỗ. Ngồi uống rượu đến chiều muộn thì anh Thu ra về và hẹn hôm sau sẽ đến mua.
Trên cơ sở những thông tin thu thập được, Ban chuyên án đã dựng lại con đường di chuyển của anh Thu từ khi rời nhà bán nứa trở về nhà.
Nghiên cứu kỹ lưỡng cung đường này, các điều tra viên nhận thấy, muốn về tới thị trấn Hòa Hợp, anh Thu phải đi qua bến đò thuộc xã Liên Hòa, huyện Lập Thạch.
Bởi vậy, rất có thể anh Thu đã bị sát hại ở khu vực bến đò này nên kẻ gây án mới mang xác vùi ở bờ sông. Vị trí bến đò cách nơi phát hiện ra hài cốt anh Thu khoảng 3 km về hướng thượng nguồn. Đây là cơ sở để xác định hướng điều tra tiếp theo.
Dựa vào thông tin được thu thập từ quần chúng nhân dân, trinh sát đặc biệt chú ý đến đối tượng Nguyễn Tiến Bắc, sinh năm 1984, thuộc xã Liên Hòa, huyện Lập Thạch, tỉnh Vĩnh Phúc.
Thời điểm 2008, Bắc có đi một chiếc xe máy đặc điểm giống như chiếc xe của anh Thu trước đây. Song hiện tại, Bắc đã đi vào Bình Dương làm ăn, không còn ở địa phương nữa.
Nghiên cứu kỹ lưỡng về đối tượng Nguyễn Tiến Bắc, Ban chuyên án phát hiện ra, mẹ vợ của Bắc vốn làm nghề lái đò trên sông Phó Đáy. Gia đình vợ Bắc có hai người con trai là Phan Văn Mão và Phan Văn Thìn.
Đặc biệt, theo thông tin từ quần chúng nhân dân cung cấp thì suốt từ năm 2007 đến nay, cứ đến ngày Rằm là bà mẹ của Mão và Thìn đều mang vàng hương ra sông để cúng lễ.
Ngay lập tức, Nguyễn Tiến Bắc bị triệu tập về địa phương. Tập trung đấu tranh vào chiếc xe máy Future, lúc đầu, Bắc viện ra rất nhiều lý do nhưng sau đó đã thừa nhận, chiếc xe này là do người em vợ tên Phan Văn Mão cho.
Y khai, chính Mão đã giết anh Thu. Căn cứ vào lời khai này, Công an tỉnh Vĩnh Phúc sau đó đã lập kế hoạch bắt giữ đối tượng Phan Văn Mão, sinh năm 1987, trú tại Tam Dương, tỉnh Vĩnh Phúc để làm rõ vụ việc.
Sau khi bị bắt, Mão đã thừa nhận hành vi giết hại anh Phan Văn Thu và khai báo toàn bộ diễn biến vụ việc.
Theo đó, vào tối ngày rằm tháng Bảy năm 2007, lúc đó vào khoảng hơn bảy giờ tối, anh Phan Văn Thu có vào tận nhà Mão nhờ chở đò qua sông. Lúc này trăng đã bắt đầu lên.
Mão và gia đình đã nghỉ để về nhà ăn cơm nhưng anh Thu cứ nài nỉ nên Mão đành nhận lời, lấy đò chở anh Thu sang sông.
Trên thuyền, Mão và anh Thu có nói chuyện với nhau. Nghe anh Thu kể vừa đi mua nứa nhưng chưa có hàng, Mão nghĩ, anh Thu chắc chắn có nhiều tiền trong người nên ngay lúc đó, y đã nảy sinh ý định cướp của. Hơn nữa, nhìn chiếc xe máy của nạn nhân vẫn còn mới nên y càng quyết tâm thực hiện hành vi của mình.
Lái đò ra đến giữa sông, lợi dụng lúc lúc anh Thu ngồi nhìn về phía trước, quay lưng lại phía mình, Mão đã dùng mái chèo, đập một phát chí mạng vào đầu nạn nhân.
Bị đánh bất ngờ, anh Thu ngã lăn quay ra sàn thuyền, chân tay giãy giãy. Mão tiến lại gần, giơ mái chèo lên cao, nhằm thẳng đầu anh Thu mà bổ cho đến khi anh chết hẳn.
Máu anh văng tung tóe khắp mạn thuyền. Mão lục người nạn nhân, lấy bọc tiền nhét vào túi. Sau đó, hắn bình thản chèo thuyền lên thượng nguồn, cách nơi gây án khoảng 3km. Hắn đáp thuyền vào bờ, tự bới cát rồi chôn thi thể nạn nhân hòng phi tang.
Hắn quay lại thuyền, lau sạch các vết máu rồi đi xe máy của anh Thu về nhà. Thấy con đi xe máy lạ, mẹ Mão hỏi, hắn đã kể lại toàn bộ câu chuyện.
Lúc đó, có cả Nguyễn Tiến Bắc ở đó. Thay vì khuyên răn con em mình đầu thú, mẹ của Mão và Bắc đã im lặng hoàn toàn. Vì ám ảnh với hành vi giết người, ngay trong đêm gây án, mẹ con nhà Mão đã mang vàng hương rồi âm thầm đi lên khu vực chôn xác anh Thu để cúng lễ.
Một thời gian ngắn sau đó, gia đình Mão cũng không làm nghề lái đò nữa mà tìm cách đi làm ăn xa với hy vọng vụ án mạng kia sẽ bị chôn vùi vĩnh viễn.
Nhưng như lời thú nhận của Mão tại cơ quan công an điều tra tỉnh Vĩnh Phúc, ngay từ hôm giết anh Thu, Mão chưa có một đêm nào ngủ ngon. Hầu như đêm nào hắn cũng nằm mơ thấy máu, nghe thấy tiếng kêu than, oán hận của linh hồn anh Thu.
Có đêm, hắn còn nhìn thấy anh Thu đứng ngay đầu giường, mắt trắng trợn trừng, thò bàn tay đỏ lòm máu vào trong màn bóp cổ hắn.
Cuối năm 2010, Tòa án nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc tuyên án tử hình với Phan Văn Mão về tội giết người, cướp của. Nguyễn Văn Bắc bị tuyên phạt 2 năm tù về tội che giấu tội phạm và tiêu thụ tài sản do người khác phạm tội mà có.
Em ruột của Mão là Phan Văn Thìn bị tòa tuyên phạt 9 tháng tù nhưng cho hưởng án treo về tội không tố giác tội phạm. Đó là kết cục đau lòng của một gia đình thuyền chài vốn dĩ hiền lành nhưng chỉ vì nổi máu tham mà gây ra tội ác trời không dung, đất không tha.
Đó cũng là bài học nhãn tiền cho tất cả chúng ta: “gieo gió thì gặt bão”, “giết người thì phải đền tội”. Luật nhân quả báo ứng xưa nay vốn dĩ công bằng với tất cả mọi người.
(Theo Tuổi Trẻ Đời Sống)