Vụ cháy chung cư Carina qua ký ức những người bảo vệ: “Tiếng kêu cứu của người già, trẻ nhỏ khiến chúng tôi không đành lòng, chẳng thể nào thấy chết mà không cứu”

Sau hơn 1 ngày xảy ra vụ cháy, trong ký ức của mình, bảo vệ An (20 tuổi) vẫn còn ám ảnh những tiếng la hét, kêu cứu của nạn nhân. An và những người đồng nghiệp đã không màng hiểm nguy, cố gắng dập lửa cứu người, không may, đám cháy đã cướp đi chú bảo vệ đáng kính của mọi người…

Thà mình chết chứ không để cư dân chết

Gặp chúng tôi lúc đang đi viếng thăm chú Trần Văn An – người bảo vệ hy sinh sau khi cứu hơn 40 người trong vụ cháy chung cư Carina, Lê Gia An (20 tuổi) vẫn chưa hết đau buồn khi nhớ về người đồng nghiệp mà chàng trai trẻ xem như người chú, người cha trong cuộc sống.

Gia An cùng tổ bảo vệ Gia Khang (đơn vị nhận nhiệm vụ bảo vệ chung cư Carina) đến thăm chú An sau khi thi thể chú được đưa về nhà lo hậu sự. Có mặt trong đám tang, người thanh niên tuổi đời còn khá trẻ đã có những lời chia sẻ đầy xúc động.

Bảo vệ Gia An thắp hương trước người đồng nghiệp, người chú đã dũng cảm hy sinh để cứu người.

Lúc xảy ra cháy, Gia An cùng đồng nghiệp chạy xuống tầng hầm để hỗ trợ dập lửa, còn chú An chạy lên trên các lầu để thông báo, hỗ trợ cư dân chung cư Carina thoát ra ngoài. Lúc từ lầu chạy xuống, chú An đưa được một nhà có đông người ra ngoài an toàn. Tuy nhiên sau đó, lại nghe nhiều tiếng khóc kêu cứu thất thanh, đôi lúc rất mệt mỏi nhưng chú An không đành lòng bỏ mặc những nạn nhân. Chú chạy lên lại để cứu người và thời điểm đó cũng là lần cuối Gia An nhìn thấy người đồng nghiệp đáng kính của mình.

“Trong khoảnh khắc chú quay lại đó, khói bốc quá nhiều khiến chú bị ngợp và nằm xuống mãi mãi. Phần tôi và các anh em khác không ngăn được đám cháy đành phải rút và chạy lên các tầng trên để cùng hỗ trợ cư dân thoát ra ngoài”, Gia An nhớ lại, “Khi chứng kiến cảnh các em bé, người già đang kêu cứu chúng tôi không đành lòng. Chẳng thể nào thấy chết không cứu, thà mình chết chứ không để cư dân chết vì đây là trách nhiệm của những người bảo vệ như chúng tôi”.

Chú An mãi là niềm tự hào cho những bảo vệ trẻ

Theo lời Gia An, khi lên các tầng trên hỗ trợ, các anh em trong nhóm bảo vệ có đi tìm kiếm chú An nhưng đều vô vọng. Chàng thanh niên nhớ lại, mặc dù hỏi thông tin nhưng không ai biết về chú An. Đến trưa, bên bệnh viện gọi qua bảo gia đình qua nhận dạng chú. Lúc đó, Gia An và các đồng nghiệp chỉ biết cầu nguyện không phải chú, nhưng sự thật quá đau lòng khiến nhiều người bật khóc. Chú An đã ra đi…

Nhóm bảo vệ đến chia buồn cùng gia đình chú An

Ngồi bên cạnh Gia An là bảo vệ Sang, anh cũng buồn bã cho hay, lúc xảy ra cháy đã cùng đồng nghiệp tiếp cận dập lửa nhưng không được, bởi lúc đó đám cháy ở khu vực tầng hầm lan rộng rất nhanh, kèm khói nghi ngút bốc lên gây ngạt.

“Ngọn lửa ở tầng hầm quá lớn, không thể dập tắt nên chúng tôi cùng các anh em khác chạy lên các tầng trên hỗ trợ cư dân thoát ra chung cư đang cháy” – anh Sang kể.

Những ký ức về vụ cháy sẽ mãi ám ảnh những người bảo vệ trẻ.

Cũng theo anh Sang, anh đã leo lên khu vực tầng 1 và tầng 2 để đưa các em nhỏ, người già thoát ra ngoài trước. Sau đó, khói bốc ra quá nhiều nên anh Sang chỉ còn cách đưa cư dân leo ngược lên tầng thượng chờ cứu hoả đến ứng cứu.

“Sự hy sinh bản thân để cứu người của chú An là mất mát quá lớn đối với anh em chúng tôi và gia đình chú. Chú mãi là niềm tự hào về cách sống cho chúng tôi”, Sang tâm sự.

Theo Trí thức trẻ

Xem thêm: Vụ cháy chung cư Carina: “Tôi đã bước qua những xác người”

Điều khiến chị Trang ám ảnh nhất đó là khi chạy ngược lên lại tầng thượng của chung cư Carina, chị chứng kiến nhiều người ngã khuỵu xuống mà không giúp đỡ được gì

Chị Bùi Thu Trang, ngụ tầng 18 block B, vẫn còn run bần bật khi kể lại thời khắc xảy ra sự cố cháy tầng hầm.

Họ đã chết trước mắt tôi

Lúc đó, chị cùng con nhỏ đang ở trong phòng thì thấy mọi người báo có cháy nên dẫn con chạy ra ngoài để thoát thân. Chị chạy một mạch từ tầng 18 xuống tầng 1 nhưng khi xuống dưới đây thì trời tối đen như mực do khói khá dày đặc. Chị lại dẫn con chạy lên lại các tầng trên với hy vọng tìm được lối thoát.

Nhiều người cũng chạy lên giống như chị, đứa con nhỏ phía sau bị đuối nên chị nhờ mọi người xung quanh bế con chạy lên trước còn mình thì sẽ đi từ từ lên sau. “Tôi không biết đường lên tầng thượng ở đâu vì không thấy đường. May sao có vợ chồng trẻ họ biết cửa ra và dẫn mẹ con chúng tôi lên mới thoát nạn” – chị Trang kể lại. Điều khiến chị Trang ám ảnh nhất đó là khi chạy ngược lên lại tầng thượng chị chứng kiến nhiều người ngã khuỵu xuống mà không giúp đỡ được gì. “Họ đã chết trước mặt tôi” – chị Trang lấy tay lau nước mắt trên khóe mi.

Bà Châu Thị Ngọc Thu (ngụ tại block A) cảm thấy chủ đầu tư, ban quản lý đang bỏ rơi mình và các cư dân

Bà Châu Thị Ngọc Thu (ngụ tại block A của chung cư Carina), kể sau khi xảy ra vụ cháy, phía chủ đầu tư cũng không hề thông tin về việc hỗ trợ các chi phí, sắp xếp ăn ở cho các cư dân mà tất cả đều… “tự bơi”. “Đêm qua tôi phải ở nhờ nhà người thân nhưng chỉ trú tạm vì chật chội, không biết sắp tới phải ăn ở như thế nào và có lẽ đành phải thuê bên ngoài” – bà Thu cho biết.

Chị Thụy, ngụ block C đến thu dọn một số tài sản của em trai trú tại lầu 10 của Block A chung cư Carina, cũng bức xúc cho biết phía chủ đầu tư hoàn toàn thiếu trách nhiệm và thiện chí với cư dân sau vụ cháy. Chị cho biết chuyện ăn ở, sinh hoạt…, của các cư dân tại chung cư sau vụ cháy đều phải tự lo, hầu hết đều phải ở nhờ nhà người thân.

“Thậm chí, quay lại lấy một số vật dụng cần thiết vào sáng 24-3, tôi cùng em trai không vào nhà được bởi cửa nhà bị họ khóa lại. Thế nhưng, khi trình bày với chủ đầu tư thì tôi chỉ nhận được câu trả lời là tự tìm người tới phá khóa” – chị Thụy bức xúc.

11 người cùng tìm đường sống giữa vụ cháy chung cư Carina

Ông Nghị (63 tuổi), ngụ căn hộ số A07-08 block A chung cư Carina cùng vợ và người con trai, nhớ như in khoảnh khắc cùng 8 người giật lấy sự sống trong vụ cháy kinh hoàng rạng sáng 23-3.

Lúc đó, hơn 1 giờ, cửa phòng đóng kín nhưng ông Nghị cùng người nhà vẫn nghe những tiếng hô cháy cùng mùi cháy khét của khói đen. Ông không hề nghe được tiếng chuông báo cháy cũng như loa thông báo tại chung cư nhưng vội chạy ra ban công kiểm tra thì thấy khói đen đang cuồn cuộn bốc lên, hàng trăm người hoảng loạn tháo chạy.

Ông Nghị kể lại khoảnh khắc cùng với 10 người khác chống chọi với giặc lửa trong đêm 23-3

“Hành lang tối om, nghẹt khói và không thấy đường thoát. Tôi vội quay lại đóng chặt tất cả các cửa để ngăn khói và dặn vợ con chuẩn bị tư trang cẩn thận để chủ động di tản bất cứ khi nào. Lúc đó, bên ngoài là cảnh hỗn loạn, những tiếng la hét ám ảnh – ông Nghị nhớ. Sau ít phút “cố thủ” trong nhà, ông Nghị nghe tiếng gõ cửa cùng những lời kêu cứu thất thanh nên vội vàng mở, thấy có 8 người ngộp khói, trong đó 2 đứa bé như muốn ngất xỉu. Ông đưa tất cả vào nhà, dùng khăn ướt thấm vào mặt họ rồi cùng ôm nhau, run rẩy trong thời khắc định mệnh. May mắn, 11 người đều thoát nạn trong vụ cháy.

Theo người đàn ông 63 tuổi, hầu hết các nạn nhân tử vong trong vụ cháy là người đã ra hành lang tìm cách thoát, bởi khi đó lối cầu thang bộ đã như một chiếc “lò khói”.

Ông Nguyễn Hữu Nghị, cho rằng nguyên nhân dẫn đến vụ cháy kinh hoàng trên là từ một chiếc xe máy và nếu bảo vệ chuyên nghiệp, người trực chỉ huy quản lý tòa nhà tỉnh táo, có trách nhiệm thì đã dập tắt được lửa khi vừa phát sinh.

Một người dân lấm lem tay chân khi thu dọn đồ đạc trong phòng

Cũng theo ông Nghị, một trong những nguyên nhân sâu xa dẫn đến vụ cháy, gây bức xúc cho các cư dân tại đây là tại chung cư Carina không có ban đại diện của các cư dân trong Ban quản lý mà chủ đầu tư làm mọi thứ, không thông qua các hộ dân.

Cư dân bị mất tài sản

Nhiều cư dân phản ánh khi quay lại nhà để kiểm tra tài sản và lấy các tư trang cần thiết ở chỗ ở mới thì phát hiện bị mất đồ.

Chị Bùi Thu Trang (ngụ tầng 18 block B) cho biết chị bị mất 1.000 USD để trong phòng mà không biết nghi ngờ cho ai. Chị Trang cho rằng vào buổi sáng, ban quản lý khá thoải mái cho người dân lên các phòng nên kẻ xấu có thể trà trộn vào để lấy đồ. “Vào phòng mà không trình diện CMND là một kẽ hở cho người xấu vào trộm đồ” – chị Trang bức xúc và đề nghị Ban quản lý phải kiểm tra chặt chẽ để hạn chế kẻ trộm.

Theo Người lao động