Câu chuyện báo ứng của kẻ hay giết chó, bài học nhân quả cảnh tỉnh cho bao người!

Đại đức Thích Minh Chi (Trường Phật học Hà Nội) bắt đầu bằng một câu chuyện khá thương tâm cơ nhưng mà đáng ngẫm về “Nhân – Quả” ở đời.

Cách đây khoảng 5 năm ở một ngôi làng nơi có “phong trào” đãi cỗ cưới bằng thịt chó gần thành phố hn diễn ra vụ việc kinh hãi: Một ông chủ quán thịt chó cầm chiếc vồ vẫn đập giết chó mọi ngày, phang chết hai đứa con gái ruột của mình. lúc bị công an truy hỏi, ông ta vẫn khăng khăng cả quyết là ông nhìn thấy chó, đập chó chứ ko giết con gái. 49 ngày sau, ông ta treo cổ tự sát mà chết.

Có thể nói nếu ở làng ấy không có phong trào đãi cỗ đám cưới bằng thịt chó thì đã ko sinh sản cái tay sát chó chuyên nghiệp, lành nghề máu lạnh đến nỗi quen tay, lỡ giết ngay con mình mà không biết ko hay. Và, nếu không có vụ tay chủ quán chó giết con đó, thì dễ thường làng đó đến giờ vẫn còn tập tục đãi cỗ cưới bằng thịt chó chăng? Bi kịch của ông chủ quán thịt chó vẫn còn được lưu truyền trong dân gian. cá nhân lúc nghe chuyện lại có một ngẫm nghĩ, chiêm nghiệm cho riêng mình.

Trong quan niệm đạo Phật, loài chó cũng giống như bao chúng sinh khác đều cần được thương yêu, giữ vững. Nhà Phật khuyên chúng mình ko nên sát sinh, hại vật. Nếu cố tình làm hại mạng sống của người và các loài vật khác sẽ phải “tội”, phạm lỗi, phạm tội sát sinh hay phạm giới (đối với người đã phát nguyện giữ giới ko sát sinh).

Ảnh internet

Kinh Ưu Bà Tắc Ngũ Giới Tướng thuyết minh: “Tội” có 3 cấp độ: tội nhẹ, tội vừa, và tội nặng;

1. Tội nặng: nếu cố tình giết người.

2. Tội vừa: cố ý ám sát hoặc ăn thịt lúc nghe thấy, nhìn thấy chúng kêu la lúc bị giết, các loài vật có tình thức, tiện lợi cho sinh hoạt con người như: chó, mèo, trâu, bò, voi, ngựa…;

3. Tội nhẹ: cố tình sát hại gia cầm, con sâu, côn trùng… Phạm tội nặng thì ko hối cải được, phạm tội vừa và tội nhẹ nếu không có tâm ăn năn hối lối thì kiếp sau khó đạt được thân người” –

Đại đức Thích Minh Chi có ý kiến là điều này còn phụ trực thuộc từng trường hợp cụ thể. nhưng mà, con chó là loài vật quen thuộc, trung thành với con người, đôi khi chó còn có vai trò như một người nhà trong g/đình. Việc nên hành xử như thế nào với chuyện ăn thịt chó đã ko đơn thuần là cư xử với một món ăn, một thú ẩm thực đơn giản.

Đại đức phân tích – đánh giá: “Mỗi người phải lên đường từ thái độ không cứng cổ, tỉnh táo điều chỉnh hành vi cho phù hợp với văn hoá hướng thượng. Xét về phương diện nhận thức thì ai cũng biết, cần phải bác bỏ các thói quen xấu, hủ tục xấu, tập rèn nhiều lề thói tốt phù hợp với xu hướng hội nhập.

Trên phương diện hành xử thực tiễn thì việc nhận biết ra đâu là lề thói, tập tục xấu đã khó. Khó hơn nữa là việc bác bỏ hay triển khai xây dựng một thói quen, tập tục thiện lành. đ/biệt là so với các thói quen, tập tục đã bị người khác, địa phương khác lên án, chỉ trích rồi thì cách hành xử thông minh lanh lợi chắc chắn sẽ là thái độ không ương ngạnh, tỉnh ngủ điều chỉnh hành vi.

Mỗi người nên cẩn trọng, tự kiểm khám soát hành động, lời nói, nghĩ suy của chính mình. Hành động, thói quen, tập tục gì có hại cho mình, cho người thì bất cập đừng làm, điều gì thuận tiện cho mình, tiện lợi cho người khác thì cố gắng tiến hành vậy.

Theo xuangiao